Trong lòng gợn lên từng đợt sóng lăn tăn.
Cừu Nhạn Quy thất nhìn ánh mắt dịu dàng của Tả Khinh Việt, ý cười li ti tựa như ngân hà rực rỡ, đôi mắt này vào ba năm trước đa phần là cảm xúc châm chọc lạnh nhạt, thi thoảng sẽ để lộ đôi chút sức sống, hắn cũng không dám nhìn nhiều.
Nhưng giờ đây hắn có thể nhìn một cách đường đường chính chính, nơi ánh trăng từng soi rọi hệt như một đầm nước xuân, sóng biếc in lên lá xanh hoa thắm xung quanh, đom đóm bay lượn chập chờn.
Đôi mắt này đẹp hơn bất cứ phong cảnh nào hắn từng nhìn thấy, đời này không ai có thể sánh ngang.
Cừu Nhạn Quy đè nén cảm xúc phức tạp, cho phép bản thân giơ tay xoa gương mặt của Tả Khinh Việt theo bản năng, hành động vốn dĩ vô lễ hỗn xược lại vì hắn được dung túng mà thuận lợi vô cùng.
Tả Khinh Việt cười cong mắt, nâng tay ôm lấy eo Cừu Nhạn Quy, Cừu Nhạn Quy không thể trả lời câu này, chỉ có thể cụp mắt che giấu tất cả cảm xúc, hắn cúi đầu hôn nhẹ lên mắt Tả Khinh Việt, giọng nói hơi khàn, "Chỉ cần có thể ở bên cạnh thiếu chủ là được."
Tả Khinh Việt ngây ra, sau đó cau mày, dường như nhận thấy cảm xúc của hắn không đúng lắm, lúc mở mắt ngước lên thì ngừng thở một thoáng.
Cừu Nhạn Quy chủ động hôn y, hơi thở quen thuộc phả vào mặt, mắt Tả thiếu chủ tối lại, dùng sức nắm eo hắn, hai người quấn quít môi răng, nhất thời chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-cuong-khach/2744375/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.