Edit: Gió
Nói chuyện cùng Triệu Ngọc Nhi, ấn tượng của tôi với cô ta cũng không tồi, thực sự không muốn trơ mắt nhìn bọn họ đi vào chỗ chết.
Chú Hai khẽ thở dài một tiếng, ngẩng đầu nhìn tôi, nhàn nhạt nói: “Con đã khuyên bọn họ rồi.”
Tôi ngây ngẩn cả người.
Chuyện bọn Triệu Ngọc Nhi muốn lên Hang Quỷ trên sườn núi Đầu Chó cắm trại, nhanh chóng kinh động đến lão trưởng thôn, lão trưởng thôn đến nhà chúng tôi, tận tình khuyên giải bọn Triệu Ngọc Nhi không nên đi Hang Quỷ, tránh rước lấy họa. Kết quả, bọn Triệu Ngọc Nhi trình độ văn hóa cao, kéo ra một tràng nào là: “Trên đời vốn không có quỷ, chỉ có lòng người ám muội mà thôi, chúng ta đang sống ở thế kỷ 21, phải tin vào khoa học kỹ thuật.” Rồi thì quan điểm chủ nghĩa duy vật, vân vân…, nói cho lão trưởng thôn á khẩu không nói thêm được gì nữa.
Lão trưởng thôn không có cách nào thuyết phục bọn họ, thím Hai cũng không thể, người đã muốn chết, thật đúng là không ai ngăn được.
Thím Hai không khuyên bọn họ nữa, mà mời bọn họ ở lại ăn cơm, mấy người bọn họ suy nghĩ một chút rồi cũng nhận lời. Tôi biết đây là kế hoãn binh của thím Hai, muốn bọn họ có thêm thời gian để suy nghĩ thật kỹ. Nhưng tôi e rằng, cách này cũng vô dụng.
Sau khi ăn cơm xong, bọn Triệu Ngọc Nhi nói muốn trả tiền cho chúng tôi, thím Hai kiên quyết không nhận. Chúng tôi là người bản xứ, chiêu đãi người ngoài đến một bữa cơm cũng là chuyện bình thường, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-cuong-ho-so-cam-ky/144447/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.