Lục Thu bị ngạt tỉnh. Cô liều mạng há miệng hô hấp, cả người cứ như bị một vật gì đó nặng ngàn cân đè xuống, hoàn toàn không thể phản kháng. Mở to mắt, cô phát hiện mình bị ép vào một nơi tăm tối, ở đây vô cùng ấm áp, không lọt một chút gió, nóng đến mức người cô đẫm mồ hôi. Nhưng cũng vì quá kín không kẽ hở mà không khí rất mỏng manh, chưa nói đến bị đè nặng thì cô đẵ sắp bị ngạt chết rồi. Cô đưa tay mò mẫm xung quanh, rốt cuộc cũng đã hiểu tình trạng hiện tại. Hình như, cô bị mèo lớn đè dưới người.
Lục Thu: "..."
Cô không tự chủ được nhớ lần đầu tiên cô nuôi thú cưng lúc còn bé, cũng vì thích quá nên đã ôm mèo con lên giường ngủ chung với mình. Kết quả nửa đêm xoay người thiếu chút nữa đè chết mèo con, còn may lúc mẹ đi tiểu đêm dém chăn cho cô thấy có gì đó sai sai, mới kịp thời cứu được mèo con.
Lúc trước khi ngủ chung với mèo lớn cô phải nghĩ tới chuyện này chứ. Nhịn không được vỗ trán, Lục Thu cố gắng bò ra. Nhưng mèo lớn thực sự quá nặng, cô bị đè cứng ngắc, từ phần eo trở xuống hầu như tê liệt không thể động đậy. Cô không nhẫn tâm đánh thức mèo lớn, nhưng đứng trước an nguy sinh mệnh, Lục Thu vẫn đưa tay xuyên qua lông mèo mò xuống bụng mèo. Xoa xoa phần bụng mềm nhũn nhưng vẫn chưa mò tới da bụng mèo lớn. Bị đám lông mèo ma sát giày xéo, Lục Thu cắn răng bất lực nhắm mắt lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-chu-tu/169804/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.