Edit: Tiệm Bánh Sò
Đột nhiên phát hiện vấn đề mình xoắn xuýt đã lâu không thể nào giải quyết được kỳ thật là chuyện người khác không thèm để ý đến, cảm giác thoải mái mờ mịt kia thật là khó tả. Cảm xúc hiện tại của Lục Thu chính là vậy.
Bị hai đôi mắt to nhìn chăm chú, cô nuốt một ngụm nước bọt, chỉ có thể thầm xin lỗi Modes rồi quay người nắm chặt lông Neville: "Tôi cảm thấy như bây giờ rất tốt, tôi không có băn khoăn gì hết, mặc kệ Neville làm gì tôi cũng thích hết."
Modes: "..."
Bị đả kích trí mạng, Modes không thể tin nổi la lên: "Thu Thu cô tỉnh táo lại đi!"
Lục Thu vô tội chớp mắt: "Hiện giờ tôi đang rất tỉnh táo mà."
Neville vừa đắc ý vừa hưng phấn grừ grừ trong họng, miệng không ngừng phát ra tiếng kêu khẽ, cứ như đang lẩm bẩm meoo meoo vậy. Lục Thu quay đầu nhìn hắn, hai mắt mèo lớn sáng ngời, đồng tử màu hổ phách càng trở nên trong suốt cứ như một khối bảo thạch rạng rỡ dưới ánh chiều vậy.
"Thu Thu."
"Ừm?"
"Chúng ta về thôi."
Nói rồi trực tiếp ôm cô bay mất.
Modes tức đến dậm chân, lần này cô bé không đuổi theo nữa, cứ có cảm giác mình đứng cạnh họ dư thừa sao ấy. Dù sao cũng đã trễ rồi, cô bé quyết định đi đại chiến phiên chợ ăn vặt một vòng, ăn một bữa no đủ đền bù cho bản thân.
Tốc độ của Neville rất nhanh, không bao lâu bọn họ đã về đến khách sạn. Lục Thu có thể cảm được rõ ràng sự kích động của Neville. Thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-chu-tu/1661691/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.