Edit: Tiệm Bánh Sò
Từ sau khi Neville đè sập cái giường nhỏ của Lục Thu, loại đồ vật tên giường này cũng dứt khoát bị bỏ xó luôn. Giờ trong phòng nhỏ đã bày đệm lông dày khắp sàn, độ dày rồi độ mềm mại này, giẫm lên còn thoải mái mềm mại hơn cả đạp mây. Lục Thu còn phải vịn tường mà đi nữa, vì nếu không vịn vào thứ gì đó thì sẽ mất cân bằng ngã mất.
Ban đầu cô còn nghĩ giường đã sập rồi thì tất nhiên sẽ về ổ mèo ngủ rồi. Lần trước cứ kiên trì ngủ trong căn phòng nhỏ này, kỳ thật ngoại trừ việc lo lắng sau khi chiến tranh lạnh với Neville thì một phần cũng vì cô có hơi giận xíu. Dù là với tình thế của cô thì chẳng nên giận chút nào. Giờ thì có giận gì cũng hết rồi, không cần chia phòng ngủ nữa, cứ trơ mắt nhìn Neville ngày nào cũng cố nhét mình vào cái phòng nhỏ xíu, thiệt là tội nghiệp hắn quá đi.
Nhưng lúc cô muốn về lại ổ mèo thì Neville lại không muốn. Hầu như chín mươi phần trăm mèo đều rất thích ngủ trong rương hoặc những chỗ chật hẹp. Trải nghiệm cảm giác tuyệt diệu trong căn phòng nhỏ hẹp rồi, Neville không muốn về ổ mèo nữa đâu!
Lục Thu: "..."
Lục Thu chẳng còn gì để nói, đành phải theo chen lấn ngủ cùng hắn trong căn phòng nhỏ xíu. Cũng may dù ban ngày trời nắng nóng nhưng ban đêm vẫn rất mát mẻ, đắp một lớp chăn bông thật dày, lại gối mình lên bụng mềm của mèo lớn ngủ thoải mái dễ chịu vô cùng. Điều duy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-chu-tu/1661666/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.