Edit: Tiệm Bánh Sò
Mèo lớn mài mài thật sâu trên vách tường và sàn nhà đã được thay mới, mài xong, hắn lại chà mạnh người lên cứ như trên người có rận vậy. Lục Thu vừa tắm cho mèo lớn xong, biết rõ người hắn rất sạch, cũng không có bệnh ngoài da gì. Vò đầu bứt tai suy nghĩ một hồi cô mới nhận ra hắn đang làm gì. Hóa ra là lưu lại mùi của mình trên đồ vật mới, còn gọi là đánh dấu lãnh địa.
Các loài động vật như chó mèo đánh dấu lãnh địa ngoài cách đi tiểu thì cũng còn cách khác là lưu lại dấu móng hoặc ký hiệu của bản thân. Mèo lớn thích sạch sẽ lại có trí tuệ, hiển nhiên không thể đi tiểu lên tường rồi. Nhưng vết cào này, không phải là thừa cơ này mài móng vuốt chứ? Kỳ thật ngoại trừ hơi đau lòng vì đồ đạc bị cào thì cũng có cảm giác nghệ thuật lắm đó, nhìn từ xa cũng giống tranh lắm. Vỗ vỗ đầu, Lục Thu không chút do dự kiếm cớ cho mèo lớn.
Neville quả thật là đánh dấu địa bàn của mình một lần nữa, hắn vô cùng phẫn nộ vì lãnh địa của mình bị kẻ khác xâm lấn. Giờ hắn hơi nghi ngờ rồi, lúc trước mấy con sủng vật kia đột nhiên chết mất, rốt cuộc là tự nhiên chết đi hay là có người nào đó động tay động chân vậy? Càng nghĩ càng giận, Neville càng cào móng mạnh hơn. Cuối cùng cũng là Ruth nhìn không nổi nữa ngăn lại, còn mài nữa chỉ sợ tường cũng bị mài thủng mất.
"Đại nhân, được rồi."
Neville ngừng, ánh mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-chu-tu/1661650/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.