Hoàng Thượng hôm nay thật kỳ lạ…
Hàn Tuấn Phong sau khi buổi triều kết thúc thì vong qua chỗ hoàng huynh thăm hỏi, trong các huynh đệ, Hàn Chiến Cơ là người duy nhất hắn tôn trọng. Qua các thái giám, hắn được biết hôm qua Hang Chiến Cơ hồi cung, tâm trạng không vui.
Ngự hoa viên, nơi đây quả thực là đẹp đến say đắm lòng người. Hàn Chiên Cơ đứng gần hồ cá, ánh mắt xa xăm tựa như đang suy nghĩ điều gì đó
" Hoàng huynh, người ổn chứ?"
Hàn Chiến Cơ quay người lại, giáp mặt với Tuấn Phong
" Tuấn Phong nói cho trẫm biết, khi ngươi để ý một người con gái, ngươi có sẵn sàng hạ mình bày tỏ tình cảm với người đó không."
Cái quái gì thế này, hoàng huynh của hắn đang nói vớ vẩn cái gì vậy. Hắn là vua một nước muốn nữ nhân nào mà chẳng được.
" Hoàng huynh…"
" Trả lời ta đi." Thanh âm của Chiến Cơ như van nài nhưng lại mang theo áp lực
" Nếu thật sự thích mà không bày tỏ, ngộ nhỡ nàng lấy người khác thì sao. Lúc đó thì hối cũng chẳng kịp." Hàn Tuấn Phong thờ ơ nói, hắn với mấy việc này chẳng quan tâm.
Nghe câu trả lời của Tuấn Phong, Hàn Chiến Cơ như bắt được vàng, vội tiễn hay nói đúng hơn là đuổi Tuấn Phong về, vội vàng đi chuẩn bị gì đó.
Trên đường về, Hàn Tuấn Phong ngẫm lại những lời Chiến Cơ nói, trường hợp của hắn có tính không… Để nàng không thuộc về hắn, thay vì bày tỏ hắn đã cưỡng bức nàng… Không, không thể gộp chung được, hắn là không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-ai-xuyen-khong/774245/chuong-22.html