" Cô nương, cô nương, mau tỉnh dậy".
Dường như cũng đã ngủ đẫy giấc, Hứa Thanh mở mắt " Mẫu Đơn cô nương."
" Mau dậy đi, đến giờ rồi, nếu mama mà thấy trễ sẽ đánh đòn cô đó"
Nghe vậy Hứa Thanh vội nhổm dậy: "Ta dậy rồi lập tức giúp cô thay y phục". Kiểu gì cũng thể bị đánh.
Hai người đi vào phòng. Căn phòng này diễm lệ hơn phòng của Hứa Thanh rất nhiều, nhưng mang theo một không khí gì đó khiến cô cảm thấy khó chịu, bức bách.
" Cô nương"
" Gọi ta là Hứa Thanh hoặc Thanh nhi" Phải rồi người Trung Quốc có thói quen gọi chữ nhi cho thân mật….
" Ưhm, Thanh nhi, lại giúp ta thay y phục. Ngươi bảo ta nên chọn bộ nào"
" Hì Hì, mỹ nhân như nàng thì mặc bộ nào cũng đẹp. Theo ta thì nàng mặc màu cam nhạt sẽ rất tôn da. Lựa chiếc này đi". Hứa Thanh lấy ra một chiếc váy màu cam rồi đưa lại gần Mẫu Đơn.
Cô gái này thật thú vị, cách ăn mặc rất lạ, không son phấn hay đeo trang sức gì cả. Đồ vật lạ đeo trên mặt trông thật ngộ, nói chuyện không xưng chủ tớ khiến nàng thấy thật thân thiết.
" Oa cái thể loại quần áo gì mà lằng nhằng thế này." Mất một lúc Hứa Thanh mới mặc cho chỉnh tề chiếc áo lên thân hình tuyệt mỹ của Mẫu Đơn.
" Giờ giúp ta búi tóc nhé".
" À .. ờ…chuyện này….ừm…"
" Sao vậy.?"
" Ta không biết búi tóc cổ trang đâu. Mà có dạy cũng không biết, Cô có thể tự búi không, ta sẽ giúp cô trang điểm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-ai-xuyen-khong/774226/chuong-3.html