Vào khoảnh khắc xe Cadillac đến tiểu khu thì Trình Lục Dương bỗng nhiên quay đầu nói: “Quay đầu.”
Trình Húc Đông ngẩn ra, “Làm sao vậy?”
“Em không về nhà!” Mang theo men say, Trình Lục Dương thay đổi ý định, bắt đầu giở trò: “Em muốn đến hỏi người phụ nữ kia, vì sao không đến đón em!”
Anh bắt đầu đập ghế lái xe một cách điên cuồng: “Lái xe lái xe lái xe lái xe…” cứ như đang niệm chú.
Lái xe khó xử nhìn Trình Húc Đông thì thấy Trình Húc Đông nở nụ cười đầy hứng thú, gật đầu với anh: “lái đi.”
Trình Húc Đông từng đưa Tần Chân về nhà nên tất nhiên biết địa chỉ của cô, do đó nói cho lái xe biết, anh thấy Trình Lục Dương vừa lòng yên tĩnh lại, một lòng một dạ đợi tính sổ với Tần Chân.
Mà bên kia, Tần Chân đợi rất lâu mà không thấy taxi, trái lại chờ được điện thoại của Mạnh Đường. Cô nghe máy, thấy Mạnh Đường ở đầu bên kia dịu dàng hỏi: “đang ở đâu thế?”
Cô chần chờ một lát rồi vẫn báo địa chỉ: “quảng trường Vạn Đạt.”
Mạnh Đường kinh ngạc, “Đã muộn thế này, làm gì ở Vạn Đạt?”
Tần Chân xấu hổ sờ sờ cái mũi, tìm cái lý do mà kẻ tâm thần cũng chê bai: “… đi dạo.”
“Đi dạo?” Dường như Mạnh Đường lẳng lặng cười cười, hỏi cô: “Bây giờ dạo xong chưa?”
“Ừ, xong rồi.” Cô quả nhiên là thiên tài, đi dạo mà có thể dạo đến nơi cách nhà mình một tiếng đi xe, “Đang đợi xe taxi.”
Đã tối thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieng-doc-thanh-doi/1872676/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.