"Thường thì tôi làm việc ở tầng hai, không cần mọi người giúp đỡ gì nhiều, những lúc thế này các anh cứ thoải mái, muốn ăn gì có thể nói với bác Lưu, bác ấy nấu ăn ngon lắm." Hoắc Vãn điềm đạm nói với giọng điệu còn mang âm mũi, nghe là biết chưa hoàn toàn tỉnh ngủ.
A Khoa A Học nghe vậy mừng rơn, đây là lần đầu họ gặp được chủ thuê thân thiện dễ tính thế, quả đúng là đẹp người đẹp nết.
Hạ Xuyên nãy giờ vẫn một mực nhìn chằm chằm bờ môi căng mọng của Hoắc Vãn vì cậy cậu không nhìn thấy được mình, nhìn mê đắm đến độ cổ họng cũng bắt đầu khát khô.
Hắn thở hắt ra với hàng chân mày nhíu lại, sau đó quay đầu quệt mạnh môi mình.
Sao mà vợ hắn lại trông gợi dục thế này cơ chứ!
...
Hôm nay có thợ đến lắp lò sưởi âm tường cho phòng nhạc cụ, Hoắc Vãn không thể luyện đàn, nên đợi các vệ sĩ rời đi là cậu lại bắt đầu ngồi một mình trong phòng học chữ nổi.
Một vị khách bất ngờ ghé thăm nhà vào buổi tối.
Tại phòng khách chính tầng hai, Hoắc Vãn được A Khoa dìu ngồi xuống ghế, nét mặt cậu thoáng lộ vẻ vui tươi hiếm thấy, "Cậu về nước lúc nào thế A Thư, chuyến lưu diễn suôn sẻ cả chứ?"
Lâm Thư là bạn tiểu học của Hoắc Vãn, chơi với nhau từ thuở nhỏ khiến quan hệ hai người vẫn luôn rất tốt đẹp, cậu ta là một trong số ít ỏi bạn bè của Hoắc Vãn.
"Suôn sẻ chứ! Vừa xuống máy bay cái là tớ đến gặp cậu luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mien-vi-ky-nam/1124531/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.