Editor: Phong Nguyệt
Beta: Dưa_chan
Trước mắt ta tối sầm, ngay… ngay lúc ngã xuống nhất định là hét to một tiếng —– đau nhức. Ta nhìn tới gương mặt của Macquarie dưới ánh nén lung linh. Hắn giơ chủy thủ huơ qua lại trên ngọn nến ———-
“Ngươi… muốn làm gì?…” Tiếng nói chuyện của ta sao lại như thế này? Cảnh tượng trước mắt cũng là một tầng sương mù… Hành động của hắn, muốn làm gì a? Ta thế nào không rõ a?…
Hắn kéo lên chân của ta, hai bên trái phải có người hầu giơ lên ngọn nến rọi sáng: tảng thịt sưng lên. Dường như vẫn đang tiếp tục biến vàng, biến nâu, dần dần tím đậm bao phủ, chiếm cứ thân thể —– miệng bị nhét tới vải bố —– “Cắn!” Cùng lúc với mệnh lệnh của Macquarie, chủy thủ kia cắt vào da thịt ———
Ngoài dự tính, đau đớn kia lại không quá mức tưởng tượng, hay là nọc độc đã lan ra hết toàn bộ cơ thể?
Hắn cắt xuống chỗ bị sưng phù, tựa như tảng thịt hư thối trên mặt thảm là thịt heo —– Sau đó môi hắn lập tức kề sát vào nơi đó, động tác mút vào khiến ta cho là hắn lại đang hút máu ta…
Hút một ngụm, hắn lại hướng trên mặt đất phun một ngụm…
Cảm giác đau đớn dần dần trở lại thân thể —— từng điểm từng điểm một. Bởi vì hắn mỗi lần mút vào, là của ta xương ta thịt ta máu… Từng chút một, bị hắn hút lấy, cắn lấy, toàn thân ta run rẩy, cảm giác đau đớn quay lại trong thân thể.
“A…” Hắn vẫn mút vào khiến ta phải phát ra rên rỉ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mien-hoa-chung-thuc-vien/83390/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.