Editor: Phong Nguyệt
Beta: Dưa_chan
Ta tỉnh lại giữa một đống vải vóc tơ lụa vây quanh.
Ta bị đặt nghiêng ở trên giường, tất cả vết roi trên người đều sưng phù lên ____ Nhấc chân, có một cái gối đầu lớn đặt giữa hai chân làm cho chân không đặt cùng một chỗ: để tránh sức nặng của chính mình đè lên miệng vết thương.
Trong mũi có một loại mùi kỳ quái, một loại mùi nước hoa hỗn tạp ngòn ngọt ta chưa từng ngửi qua làm dậy lên ý nghĩ muốn ngủ. Ta nghĩ hương vị này ta hắn là rất quen thuộc……….. Đầu giường phủ một mảnh trắng toát, ta nằm trên một cái giường lớn, bốn cặp gối nhồi lông chim đem ta nhốt ở bên trong, vùi lấp thân thể lõa lồ xuống bên dưới. Ta chỉ có thế nhìn đến duy nhất vùng giữa hai chân: vết hồng nổi bật trên da thịt hẳn là bệnh phù, vết roi đỏ thẫm một chút cũng không có giảm đi đau đớn, ý thức chết lặng, tất cả đau đớn đã trở lại!
Cánh tay bị xích sắt phía trước trói chặt tại đầu giường, trên chân lại không có. Ta khẽ di chuyển hai chân cứng ngắc, lại khiến lưng dán trên giường bị một trận đau đớn như đại chùy lao thẳng tới cột sống……….. Vết roi trên lưng bắt đầu mở miệng, sưng tấy………..
“Ngươi tốt nhất không nên cử động.”
Tiếng nói phát ra từ một hắc nô đang đứng bên giường ta. Nàng nhẹ nhàng nói xong làn điệu tiếng Anh là lạ, trên tay nâng một bình gốm tới trước mặt ta:
“Chủ nhân phân phó, sau khi ngươi tỉnh……. giúp ngươi thoa thuốc.”
Khi nàng thoa lên thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mien-hoa-chung-thuc-vien/83385/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.