*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi vờ như không thấy, lẳng lặng chuyển sang tiết mục ăn hoa quả cho ngọt miệng.
Thế nhưng chỉ toàn là đắng chát.
_____________________________
Nhờ có cái bảng tìm người thân gắn cả đèn nhấp nháy to tướng mà thằng Vinh giơ lên nên thằng Nguyên dễ dàng tìm được chỗ cả bọn đang đứng.
Gần năm trời mới thấy mặt mũi thằng Nguyên, tóc nó cũng dài ra nhiều rồi giờ lại còn nhuộm sang ánh kim mới chất chơi người dơi thiệt sự. Bảo sao xuất hiện ở sân bay còn bị mấy tay săn ảnh nhầm thành người nổi tiếng.
"Bọn mày qua giúp đi." - Tôi nhắc thằng Toàn với thằng Vinh đi tới giải cứu thằng Nguyên ra khỏi vòng vây.
Đợi một lúc thì cũng hộ tống được thằng Nguyên đến nơi an toàn, tôi đang định đi tới nói chuyện với nó thì đột nhiên bị chen ngang bởi thằng cha nào lạ hoắc. Mà cũng không hẳn lạ hoắc, giờ nhìn kĩ tôi mới nhận ra...
"Hallo, bạn là Hữu đúng không?"
Là người bạn thường hay xuất hiện trong những tấm ảnh thằng Nguyên chụp ở Hà Lan.
Gương mặt của con lai, nửa mang nét mềm mại của Á Đông nửa còn lại là chiếc mũi Tây cao thẳng với mái tóc nâu hạt dẻ cùng đôi mắt xanh ngọc bích ẩn hiện dưới hàng mi cong dài.
Trong phút chốc tôi như bị hớp hồn. Mặc dù đã nhìn qua trong ảnh nhưng khi được nhìn trực tiếp ngoài đời, tôi vẫn phải cảm thán hóa ra người đẹp trai gấp đôi mình sẽ có cái mã long lanh như thế này.
"Ai đây?" -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mien-cuong-sam-vai-phan-dien/897352/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.