"Thôi, tao về đây, cưới vợ thì cưới vợ, nghỉ chơi với chúng mày luôn!"
_____________________________________________
Đang ngồi học trên giảng đường mà điện thoại của tôi cứ rung hoài, không cần mở ra xem tôi cũng biết thừa con báo đần đang khủng bố mình.
"Các em về ôn tập lại kiến thức các chương đã học, buổi tới sẽ có bài kiểm tra điều kiện."
"Dạ."
Nay phải học cả ca tối nên lúc tôi về nhà thì trời đã tối đen như mực, theo lệ lại đến quán cơm sinh viên mua tạm một suất 30k mang về ăn cho qua bữa tối vậy. Dạo này dịch dã căng thẳng quá nên cũng ngại ngồi ăn tại quán.
Cầm suất cơm về đến nhà thì thấy có bóng đen đang đứng chình ình ngay trước cửa phòng, nếu không phải dạo này đã quen với cảnh đó thì tôi đã hoảng cmn hốt báo công an ngay và luôn rồi đó.
"Tưởng bị nhốt rồi mà." - Tôi huých thằng Vinh tránh ra để còn tra chìa khóa.
"Mới trốn ra đó."
"Sao không ra chỗ thằng Toàn với Nguyên, ra chỗ tao làm cái gì."
Mở cửa, tôi bước vào trong phòng, đang định xoay người đóng cửa lại thì thằng Vinh đã nhanh chân chui tọt vào mất rồi, mà tôi biết thừa chẳng cản nổi nó.
"Mấy hôm không gặp, mày không nhớ tao à?" - Thằng Vinh vòng tay qua ôm lấy eo tôi, tủi thân lắm mà nói.
Tôi lắc đầu cười, kiếm cái bát cái đũa đặt lên bàn rồi bắt đầu mở túi thức ăn mới mua ra.
"Nhớ mày có mài ra ăn được không?"
"Đồ máu lạnh. Dỗi thật sự. Về lại chuồng đây."
Cu cậu mồm bảo về nhưng cái tay vẫn ôm chặt eo tôi không buông, nó gục đầu lên vai tôi rồi chơi cái trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mien-cuong-sam-vai-phan-dien/897340/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.