"Trước đây cũng thế." - Văn Nguyên lạnh nhạt nói.
"Hở, trước đây liên quan gì. Mày cứ thế thằng khác cuỗm mất bé Hữu của tụi mình đó!"
___________________
"Nè Vinh."
"Sủa đi con trai."
"Tao thích mày."
"Nắng cực à? Mang cái vali kia ra cho bố cất cốp nhanh lên."
Thằng Hữu chẳng biết thế nào ở có một hôm xong nằng nặc đòi về làm Lân Vinh mất hứng ghê gớm, nhóc Thanh cũng theo anh trai về tuốt, giờ Vinh lại phải chở hai đứa về nhà nè.
Cũng chẳng biết chó Nguyên cắn nhầm bả gì mà sáng ra đã thấy ẳng lạ rồi.
Trên đường chở hai anh em nhà này về thì đi qua một sạp ăn vặt, thằng Hữu bảo đỗ xe lại một chút để nó xuống mua đồ.
Đỗ bừa xe vào lề đường, Lân Vinh đút tay vào túi quần nghênh ngang đi theo thằng Hữu. Sạp này nhỏ mà cũng bán lắm thứ phết, đang đứng chờ thằng Hữu vào mua thì thấy có thằng nào lạ hoắc đi đến vỗ vai nó.
"Ơ, Hữu à?"
"Hả, á, mày về khi nào đấy?"
"Tao qua thăm đằng nội, tiện mua bánh tráng cho con em đớp."
"Uầy, tao tưởng mất liên lạc với mày rồi cơ."
Đứng gần một tí xem xem chúng nó nói chuyện với nhau cái gì, hóa ra là bạn cấp 2 của thằng Hữu, bất ngờ ghê, Lân Vinh không nghĩ nó còn có bạn khác đấy.
"Cơ mà trông mày gầy đi nhiều đấy nhỉ, cao hơn có tí."
"Thiếu mày chăm đấy."
"Mốt tao bù, à, số của tao này, có gì gọi sau nhá."
Gì đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mien-cuong-sam-vai-phan-dien/897322/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.