Thiếu phụ này không ai xa lạ, chính là Luyện Đan sư Liễu Doanh Doanh mà hắn từng quen biết ở Lưu Vân sơn mạch mười mấy năm trước.
Thiếu phụ thở dài một tiếng, thản nhiên nói:
- Đúng vậy, thiếp cũng chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày gặp lại Triệu đạo hữu. Thiếp muốn chúc mừng đạo hữu, hôm nay tu vi đã là Luyện Khí kỳ tầng mười.
Trong giọng nàng mang theo vẻ u oán mơ hồ.
Triệu Địa có hơi lúng túng, chỉ cười khổ nói:
- Không phải là tu vi tiên tử cũng gia tăng sao, từ ngày từ biệt tiên tử ở Lưu Vân phường thị tới nay đã mười năm, không biết vì sao tiên tử đến nơi này, chẳng hay có tiện kể lại chuyện trong thời gian qua hay không?
Thiếu phụ thấp giọng nói:
- Nơi này không phải là chỗ nói chuyện. Như vậy đi, vừa đúng lúc ta đang muốn đóng cửa, nếu Triệu đạo hữu không có chuyện gì khác, không bằng theo ta tới Vọng Thanh sơn một chuyến. Nơi đó có một linh mạch nhỏ, đạo hữu có thể tạm thời ở đó.
-Ừ, cũng tốt!
Triệu Địa gật đầu đồng ý.
Hai người mới ra khỏi Hồng Lâm phường thị, Triệu Địa liền hỏi:
- Tiên tử, nơi này cách Vọng Thanh sơn có còn xa lắm không?
Liễu Doanh Doanh trả lời:
- Về phía Tây Nam chừng hơn ba trăm dặm, nếu hai người chúng ta nhanh chân một chút, trước khi trời tối vẫn có thể chạy tới. Gần đây dường như có hơi không yên ổn, tu sĩ Luyện Khí kỳ như chúng ta không nên đi đường ban đêm là hơn.
- Ừ, tiên tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mich-tien-lo/1777044/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.