“Đã lên kiệu gả đi!” Nhị phu nhân ngã ngồi vào trong ghế, mất hồn nói.
Bây giờ trộm gà không xong còn mất nắm gạo, nàng hối hận đến đen ruột, cảngày cười Liễu Lâm Ba là cái kẻ ngu si, giờ Liễu Mộc Nhiên mỗi ngày đềunhốt mình trong phòng khóc sướt mướt, không bước chân ra khỏi cửa, chẳng mấy chốc cũng thành kẻ ngu si.
“Hồ đồ!” Liễu Tuyên phẫn nộ vỗ bàn một cái, ly trà cùng đĩa rơi xuống đất, âm thanh loảng xoảng vang lên.
“Lão gia, hoàng thượng hạ chỉ nói là nữ nhi của Tướng quân, Lâm Ba cũng lànữ nhi của người a, còn là trưởng nữ đấy, Mộc Nhiên chết sống không chịu gả, thiếp nghĩ, Lâm Ba gả đi cũng coi như hưởng phúc, hơn nữa, hơn nữacòn không cãi lại thánh chỉ!”, nhị phu nhân nói xong lời cuối cùng liềnnức nở, lôi kéo góc áo Liễu Tuyên, vô cùng đáng thương.
“Cửuvương gia là long tử, là phong thái thiên tiên, sao có thể bằng lòng với hôn sự này, hi vọng đứa nhỏ Lâm Ba này không gây nên họa là được!” Liễu Tuyên khó khăn vỗ trán, đứa nhỏ này thật thật giả giả, một trận điênmột trận hồ đồ, nếu như thật đem vương phủ náo loạn thì thà không gả còn tốt hơn!
Bất kể là cổ đại hay hiện đại, Liễu Lâm Ba đều là lần đầu tiên lập gia đình, căng thẳng ư? Đúng là có chút!
Hai bên đường phố bên ngoài cỗ kiệu, hết thảy dân chúng đều chạy đến xemtrò vui, Chiến thần Đại tướng quân, hoàng tử thứ chín Nam Lăng vươngcùng phủ Đại tướng quân kết thông gia, thanh thế cực lớn, dân chúng nhốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-vuong-tuong-mon-the-ga-phi/26169/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.