Kết quả là, toàn bộ lưng Liễu Lâm Ba, mạnh mẽ đụng vào vách tường.
‘Binh’ một tiếng, Liễu Lâm Ba trong nháy mắt cảm thấy sau gáy đau đớn.
Lập tức, trong đầu, trở nên trống rỗng.
Nương theo, còn có một cỗ đau nhói, từ sau gáy lan tràn ra.
“Tê, đau quá…”
Cảm giác được sau gáy đau đớn, ngũ quan xinh xắn của Liễu Lâm Ba lập tức nhíu chặt.
Chỉ kém không chảy nước mắt.
Nhìn thấy đệ đệ dáng vẻ đau đớn, gương mặt tuấn tú của Lương Kiêu sững sờ, lập tức, liền nhanh chân tiến lên, bàn tay thon dài, vội vàng sờ lên gáy Liễu Lâm Ba, nhẹ nhàng xoa.
“Xoa như vậy còn đau không?”
Nam tử mở miệng, tiếng nói kia, thuần hậu, cảm tính như vậy, giọng nói kia, không có lạnh lẽo như ngày xưa, mà là trầm thấp cùng ôn nhu.
Chỉ có điều, giờ khắc này Liễu Lâm Ba còn đang bị đau không ngớt, một chút cũng không nhận ra được điểm này.
Giờ khắc này nàng, chỉ cảm thấy, sau gáy của mình, đang có một bàn tay ôn hòa, dịu dàng xoa giúp nàng.
Cảm giác đau đớn kia, dần dần, cũng chậm rãi tiêu tán.
Thẳng đến khi sau gáy không còn đau đớn, Liễu Lâm Ba mới chậm rãi hồi phục tinh thần, ngẩng đầu nhìn lên.
Thời điểm nhìn thấy tuấn nhan lãnh mị gần trong gang tấc, nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, lập tức, liền theo bản năng lui về sau.
Chỉ có điều, một bàn tay to lớn hữu lực, lại gắt gao giữ chặt gáy của nàng, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-vuong-tuong-mon-the-ga-phi/2396908/chuong-67-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.