Người lính mới này không phải nam tử hôm nguyên tiêu ở trên đường đụng phải sau đó trùng hợp giúp đỡ nàng sao? Tên nửa nam nửa nữ này lại là người lợi hại nhất bên trong đám lính mới?
Liễu Lâm Ba cười híp mắt không nói, trong lòng vẫn đang quan sát.
Lương quốc này địa linh nhân kiệt, vóc người như ngọc, da thịt óng ánh, đặc biệt là nam tử, lại thanh tú đến mức ở trên đường đều sẽ khiến người ta lầm tưởng là nữ tử.
Nàng lúc đó đã nghĩ, Lệ Đô mỗi nam tử dù cho là tiểu hài tử mười hai mười ba tuổi đều lớn lên phi thường khỏe mạnh mà da thịt thiên về màu đồng, khi nào lại có người tướng mạo bất nam bất nữ này, nguyên lai đạo lý ở đây.
Ở thời điểm Liễu Lâm Ba đánh giá Dung Trạm, Dung Trạm cũng âm thầm lấy làm kinh hãi.
Vì thế, quỳ lại quỳ, tương đối sợ hãi kinh hoàng. Liễu Lâm Ba có chút khịt mũi, lá gan nhỏ như vậy? Cùng người ngày ấy ở trên đường nhìn tương phản như hai người.
“Nghe nói, tài bắn cung của ngươi bách phát bách trúng?” Liễu Lâm Ba hớp miếng trà, cười hỏi.
“Tướng quân quá khen. Đó chỉ là người khác đối với tiểu nhân ca tụng thôi.” Dung Trạm nói, vẫn cứ quỳ.
“Từng đọc binh thư? Đối với dụng binh rất có cái nhìn?” Liễu Lâm Ba lại hỏi.
“Hồi tướng quân, tiểu nhân hiểu sơ một, hai.” Ngày ấy trên đường ngẫu nhiên gặp liền xưng huynh gọi đệ, hôm nay thì một câu lại một câu tiểu nhân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-vuong-tuong-mon-the-ga-phi/2396897/chuong-66-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.