🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nướng hồi lâu, đám hàu kia liền tỏa ra mùi thơm mê người làm người ta thèm nhỏ dãi.

“Oa! Thơm quá!”

“Tướng quân thật là lợi hại!”

“Không nghĩ tới sò cứng không ai thèm ăn này nướng lên lại thơm như vậy!”

Các tướng sĩ bắt cá trở về, trong tay mỗi người xách theo vài con cá lớn, ống quần ống tay áo đều được xắn cao, lộ ra cơ bắp rắn chắc do được rèn luyện lâu ngày.

Da thịt màu lúa mì, tăng thêm mùi vị nam nhân cho bọn họ.

Bọn họ đem mấy con cá rửa sạch, lấy cành cây xuyên dọc con cá, sau đó đem nướng trên lửa, mà phía sau, Liễu Lâm Ba đang nướng chín hàu, thuận tay rắc một chút muối ăn gia vị linh tinh lên trên, những thứ này đều là tìm thấy ở mấy nhà ngư dân xung quanh, trong nháy mắt, từng đợt mùi thơm phả vào mặt.

“Thật thơm ngon!”

“Đúng, hương vị không tệ.” Lương Kiêu nếm qua món hàu mỹ vị thơm ngon thì nhất thời mắt sáng lên, vô cùng khâm phục nhìn Liễu Lâm Ba, quả nhiên là tiểu huynh đệ kỳ lạ.

Liễu Lâm Ba càng ăn say sưa ngon lành, đuôi mắt hơi cong, chu cái miệng nhỏ lại, cảm thụ hàu nướng nóng bỏng Lương Kiêu không ngừng đưa tới, hưởng thụ cảm giác thơm ngon non mềm ở đầu lưỡi, y hệt một con mèo con tham ăn, dù sao, lần trước ăn đã là chuyện của kiếp trước, hai người ăn một lần, hoàn toàn không dừng được.

Không không không, xác thực phải nói là tác cả các tướng sĩ!

Liễu Lâm Ba vừa ăn vừa nướng, đột nhiên từ bụng truyền đến một trận âm thanh ùng ục ùng ục, âm lượng khá lớn, bản thân cũng nghe rõ, không nhịn được trên mặt 囧.

Trời ạ!

Đã ăn nhiều như vậy sao bụng vẫn còn không chịu thua kém vậy?

Giống như sét đánh, để cho người khác nghe thấy thật xấu hổ, Liễu Lâm Ba không tự chủ được liếc mắt sang Lương Kiểu đang đứng bên cạnh nhóm lửa, chỉ có điều, hiện tại gió biển lớn như vậy, âm thanh sóng biển cũng không nhỏ, tiếng động từ bụng nàng nam nhân bên cạnh hẳn là không nghe được đi, hẳn là vậy!

Liễu Lâm Ba ôm may mắn tiếp tục rửa sạch hàu, dù sao cái này mọi người không biết làm, ngày hôm nay có thể thành công đối phó cá mập, thành công tiêu diệt hải tặc, các tướng sĩ cũng cực khổ rồi, tự mình xuống bếp khao bọn họ.

Liễu Lâm Ba còn đang suy nghĩ, ngay lúc đó, một miếng hàu nướng thơm ngát đột nhiên được đưa tới bên mép nàng.

Liễu Lâm Ba bị hành động bất ngờ làm cho làm sững sờ, lập tức nâng mắt nhìn nam nhân bên cạnh, ngoài ý muốn, đối diện một đôi con ngươi trong suốt ôn hòa thân thiết.

Trên trời trăng sáng hình lưỡi liềm, ánh trăng màu nhũ bạc, càng phủ lên mặt đất vẻ ôn nhu, đôi con ngươi của nam tử còn sáng hơn cả ánh trăng, óng ánh mỹ lệ, lại mang theo mị lực vô vàn, yêu mỵ cực điểm, hồn xiêu phách lạc.

“Nhanh ăn đi, đã đói bụng cả ngày rồi.”

Liễu Lâm Ba chăm chú nhìn hắn hồi lâu, trên mặt chỉ hơi đỏ một chút, cũng không khách khí, chu cái miệng nhỏ một miếng ăn hết con hàu.

Cảm giác tươi mới mọng nước trong miệng, lại mang theo vị dai, khiến Liễu Lâm Ba không nhịn được lim dim con mắt, cái miệng nhỏ không ngừng nhai, trên mặt, lại hiện ra vẻ mê say.

Liễu Lâm Ba ăn hưởng thụ như vậy, phảng phất giống như trong miệng nàng, là thiên hạ đệ nhất món ngon, Lương Kiêu cảm thấy, dáng vẻ khi ăn của thiếu niên trước mắt này, quả thực là một sự hưởng thụ, sẽ làm người nhìn thèm nhỏ dãi.

Bọn Lưu đô đầu sau khi nhặt một đống lớn hàu về, nhìn thấy trước mắt chính là một màn như vậy, Cửu vương gia không ngừng chọc lấy thịt hàu đã nướng chín tự mình đút cho Đại tướng quân, mà động tác nướng hàu của Liễu Lâm Ba cũng ăn khớp, chưa từng dừng lại, từ xa nhìn lại, giống như một đôi phu thê mới cưới ân ái!

Trời ạ!

Các tướng sĩ nghĩ tới đây, dồn dập hít vào một ngụm khí lạnh, giống như sấm sét giữa trời quang trong nháy mắt hoá đá .

“Khụ khụ, đến đến đến, mau đem sò cứng này phân phát xuống, không ăn nhanh sẽ nguội, đồ tốt như thế, không thể lãng phí, đây chính là…”

Cảm nhận được ánh mắt khác thường xung quanh truyền đến, Liễu Lâm Ba đình chỉ động tác bên mép, vừa quay đầu lại, tất cả tướng sĩ đều sững sờ đứng đó không dám đi về phía trước.

Giống như sợ quấy rối bọn họ nói chuyện yêu đương, khụ khụ, trong lòng các tướng sĩ đều xuất hiện một hình ảnh rất đỗi hài hòa, đôi phu thê già.

“Vẫn là ánh mắt huynh đệ ta độc đáo nhìn xa trông rộng, trước đây vật này căn bản không ai cần, lại không biết đây là một mỹ vị.”

Lương Kiêu trái lại không cảm thấy cái gì không thích hợp, nhìn dáng vẻ lúng túng của Liễu Lâm Ba cũng không tiếp tục tự mình đút cho nàng.

Liễu Lâm Ba nghe hắn nói như thế, lông mày nhíu lại, “Sò cứng này, kỳ thực đối với nam nhân các ngươi tác dụng cũng không nhỏ.”

“Nam nhân các ngươi? Huynh đệ ngươi nói như vậy giống như mình không phải nam nhân vậy.” không phải Cửu vương gia bới móc câu chữ, lời này tất cả các tướng sĩ đều nghe được.

Nghe được nghi vấn của Lương Kiêu, vẻ mặt Liễu Lâm Ba nhất thời sững sờ, trong lòng âm thầm ảo não, người này gần đây thật mẫn cảm mà, sao trước đây không thấy hắn như vậy?

Nghĩ tới đây, Liễu Lâm Ba trong lòng cả kinh, đặc biệt hơn là, vào lúc này, nàng càng cảm giác được một ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm nàng, coi như nàng không nhìn tới, cũng biết chủ nhân ánh mắt kia là ai.

Cửu vương gia!

Nghĩ tới đây, da đầu Liễu Lâm Ba tê dại một hồi, sau, một bên nướng hàu, một bên cười ha hả, “Ha ha, nhất thời nhanh miệng nói sai thôi, là bảo bối của nam nhân chúng ta, sau khi nam nhân chúng ta ăn, đối với thân thể chúng ta thật sự có chỗ tốt vô cùng!”

Động kinh, tuyệt đối là não co rút, không có chuyện gì nói cái này làm gì, chính xác! Liễu Lâm Ba ăn một lần cao hứng, cảnh giác liền thả lỏng .

Buông lỏng, nàng tuyệt đối tuyệt đối hối hận đã nói cái này, nếu như thời gian có thể quay ngược, nàng tình nguyện ở trước mặt chúng tướng sĩ biểu diễn một lần tình cảnh bón cho nhau ăn, quá 囧!

Chỉ có người nào đó vẻ mặt không chút rung động, thế nhưng, ánh mắt giống như mang theo ẩn ý, từ khi Liễu Lâm Ba nói xong lời kia liền liên tục nhìn chằm chằm nàng.

Liễu Lâm Ba tất nhiên biết điều này, cho nên, hiện giờ ánh mắt nàng không dám nhìn sang phía Cửu vương gia.

Dù sao, nam tử này lĩnh binh đánh trận, cảm giác của hắn trước nay vô cùng nhạy cảm, thời khắc này, nàng có chút sợ .

Đối lập với vừa nãy lòng của nàng bây giờ chột dạ, quẫn bách, tâm tình Lương Kiêu đúng là bị khuấy động vô cùng, câu nam nhân các ngươi kia, lời này, đến cùng là nàng nhất thời nói sai, hay là, nói chung, hắn giống như đang chờ mong cái gì.

Liễu tướng quân xưa nay không có con trai, đột nhiên có con trai, nam nhân các ngươi, Lương Kiêu loạn thất bát tao nghĩ, tâm nguyên bản bình tĩnh, đột nhiên như quăng vào một cục đá nhỏ, gây nên tầng tầng gợn sóng, trong lòng bắt đầu chất chứa tâm sự, căn bản không bình tĩnh được.

Nghĩ tới đây, Lương Kiêu không khỏi lại nghĩ tới dáng vẻ Liễu huynh đệ khi mặc vào nữ trang, yêu kiều cười khẽ, gương mặt nõn nà, mắt như thu thuỷ, mũi ngọc tinh xảo, môi anh đào, tư thái yểu điệu.

Nghĩ tới đây, trong lòng càng ngày càng loạn, nhìn vẻ mặt thiếu niên bên cạnh, càng là tràn ngập chờ mong, một cỗ ánh mắt khác thường đem nàng từ đầu đến chân xem thấu triệt.

Lương Kiêu cảm giác mình điên rồi, sẽ không phải là như bọn họ truyền lưu, mình thích nam nhân chứ! Đứng ở trước mặt mình rõ ràng là một thiếu niên a, chính mình làm sao có thể có ý nghĩ như thế?

Chẳng có lẽ, chính mình là đoạn tay áo mà mình không biết?

Chỉ có điều, ánh mắt chạm đến yết hầu nhô ra của Liễu Lâm Ba, còn có bộ ngực bằng phẳng, mày kiếm không khỏi nhẹ nhàng nhíu lại.

Kỳ thực, Cửu vương gia cũng không biết, Liễu Lâm Ba từ khi tiến vào quân doanh, liền dùng thuật dịch dung làm yết hầu giả, đối mặt với ánh mắt đầy thâm ý của Cửu vương gia, Liễu Lâm Ba tỏ vẻ Á Lịch Sơn Đại.

May là vào lúc này, Lưu đô đầu dời đi đề tài, có lẽ là, bọn họ cũng không thể tin được, thiếu niên anh tài mình sớm chiều ở chung, sẽ là một nữ tử! Cho nên đều lựa chọn tin tưởng lời nói của Liễu Lâm Ba mới rồi chỉ là bệnh cũ nhất thời sốt ruột bật thốt lên thôi.

Giờ khắc này, cái đám người Lưu đô đầu cảm thấy hứng thú chính là, sò cứng này đến cùng đối với nam nhân có chỗ nào tốt.

Liễu Lâm Ba thấy bọn họ dáng vẻ chờ mong hưng phấn như vậy, không khỏi cố ý tằng hắng một cái, khụ khụ, kỳ thực nàng có chút ý không tốt lắm, hóa giải một chút bầu không khí căng thẳng, hắng giọng, cài xong nút thắt lúc này mới có thể mở miệng nói “Sò cứng này, chỗ tốt của nó chính là có thể tráng dương.”

Liễu Lâm Ba cố ý nhấn mạnh hai chữ cuối cùng, Lưu đô đầu cùng Cửu vương gia nguyên bản bị Liễu Lâm Ba khơi lên hứng thú, suýt chút nữa bị con hàu vừa mới ăn làm sặc.

Cửu vương gia vừa nãy bị câu nói của Liễu Lâm Ba làm cho tâm nhộn nhạo, sau khi nghe nói như thế, khóe miệng không khỏi cong lên.

Dù sao, đáp án này của Liễu Lâm Ba, vượt ra ngoài dự liệu của mọi người, cho nên mới khiến Cửu vương gia bọn họ kích động lại quẫn bách.

Một phen cười đùa, Liễu Lâm Ba đem nướng kỹ toàn bộ hàu rồi phân phát xuống, mọi người ăn rất sung sướng.

“Mọi người lui xuống nghỉ ngơi đi.”

“Vâng, vương gia!”

Từ sau câu nói sai vừa rồi, Lương Kiêu giống như vẫn đang suy nghĩ gì đó, trong ánh mắt nhìn nàng càng mang theo đánh giá cùng tìm tòi nghiên cứu.

May là nàng ngày thường đều quan sát nhất cử nhất động của nam tử, trên người cũng là nam trang, cho nên, trên người tự nhiên không lộ ra một điểm kẽ hở.

Việc tấn công đảo Lệ Đô là lửa xém lông mày, hiện tại đám cá mập kia đối với bọn họ đã hoàn toàn không có uy hiếp, thế nhưng, người trên đảo Lệ Đô có võ nghệ cũng không ít.

Giờ khắc này tuy là ngày mùa hè, thế nhưng gió biển rất lớn, Liễu Lâm Ba đột nhiên ngứa mũi , “Hắt xì!”, hắt xì một cái vang dội, Liễu Lâm Ba nhất thời cảm thấy rất thất lễ, ngày hôm nay cũng không biết xảy ra chuyện gì.

Trên mặt không khỏi 囧, chỉ có điều, vào lúc này, Cửu vương gia trực tiếp đem áo bào đã phủi sạch từ trên người mình cởi ra khoác lên người nàng, “Lạnh đấy, tuyệt đối đừng để cảm lạnh.”

Liễu Lâm Ba nghe vậy, trong lòng nhất thời cả kinh, một cỗ dòng nước ấm áp âm thầm chảy trong lòng.

Liễu Lâm Ba gật gù, ánh mắt lần thứ hai rơi xuống đảo Lệ Đô cách đó không xa, “Cá mập xung quanh đảo Lệ Đô đối với chúng ta đã không còn là uy hiếp, thế nhưng, chúng ta cũng không thể cứng rắn tấn công, tuy rằng hòn đảo này cũng không lớn, thế nhưng qua nhiều năm như vậy cũng tụ tập không ít hải tặc, những hải tặc này từng người từng người võ công cao cường, tội ác tày trời, trên đảo khẳng định là cơ quan tầng tầng, chúng ta nếu là cứng rắn tấn công lên đảo, nhất định sẽ gặp mai phục.”

Vừa vặn vào lúc này, gió biển từ từ, một lọn tóc đen buông xuống bên mặt thiếu niên, sợi tóc đen không ngừng ở trên gò má thiếu niên bay qua lại, nghịch ngợm như vậy, lại làm cho thiếu niên ở trước mắt tăng thêm mấy phần nhu hòa.

Thấy vậy, tay Lương Kiêu tay như là theo bản năng, chậm rãi đưa tới, muốn vén sợi tóc khỏi khuôn mặt thiếu niên, Liêu Lâm Ba đang nhìn về phương xa nhận ra được chút bất thường, không khỏi quay mặt nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy bàn tay lớn kia gần trong gang tấc.

Phản ứng đầu tiên của Liễu Lâm Ba chính là lùi về sau, mau mau tránh khỏi đụng chạm của hắn, chỉ có điều, bởi vì phản ứng quá mức đột ngột cùng kịch liệt, trong lúc nhất thời quên chính mình đứng trên một tảng đá gồ ghề, cho nên, Liễu Lâm Ba đột nhiên cảm giác dưới chân không còn gì, cả người mất cân bằng, thẳng tắp ngã về phía sau.

Quá mức chột dạ hơn nữa xảy ra bất ngờ, chẳng qua là không muốn bị người khác phát hiện thôi, Liễu Lâm Ba chỉ cảm thấy một loại cảm giác trống rỗng cấp tốc xông lên đầu, lập tức thét lên một tiếng kinh hãi, mắt nhìn mình sắp rơi xuống, đá phía dưới cứng rắn vô cùng, chính mình bất ngờ té xuống, không chết cũng là một thân tàn!

Nhất thời không ứng phó kịp, mắt nhìn mình đã sắp tiếp xúc thân mật cùng mặt đất, nhưng mà, ngay ở thế ngàn cân treo sợi tóc này, một bàn tay mạnh mẽ ôm chặt eo nhỏ của nàng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.