Nướng hồi lâu, đám hàu kia liền tỏa ra mùi thơm mê người làm người ta thèm nhỏ dãi.
“Oa! Thơm quá!”
“Tướng quân thật là lợi hại!”
“Không nghĩ tới sò cứng không ai thèm ăn này nướng lên lại thơm như vậy!”
Các tướng sĩ bắt cá trở về, trong tay mỗi người xách theo vài con cá lớn, ống quần ống tay áo đều được xắn cao, lộ ra cơ bắp rắn chắc do được rèn luyện lâu ngày.
Da thịt màu lúa mì, tăng thêm mùi vị nam nhân cho bọn họ.
Bọn họ đem mấy con cá rửa sạch, lấy cành cây xuyên dọc con cá, sau đó đem nướng trên lửa, mà phía sau, Liễu Lâm Ba đang nướng chín hàu, thuận tay rắc một chút muối ăn gia vị linh tinh lên trên, những thứ này đều là tìm thấy ở mấy nhà ngư dân xung quanh, trong nháy mắt, từng đợt mùi thơm phả vào mặt.
“Thật thơm ngon!”
“Đúng, hương vị không tệ.” Lương Kiêu nếm qua món hàu mỹ vị thơm ngon thì nhất thời mắt sáng lên, vô cùng khâm phục nhìn Liễu Lâm Ba, quả nhiên là tiểu huynh đệ kỳ lạ.
Liễu Lâm Ba càng ăn say sưa ngon lành, đuôi mắt hơi cong, chu cái miệng nhỏ lại, cảm thụ hàu nướng nóng bỏng Lương Kiêu không ngừng đưa tới, hưởng thụ cảm giác thơm ngon non mềm ở đầu lưỡi, y hệt một con mèo con tham ăn, dù sao, lần trước ăn đã là chuyện của kiếp trước, hai người ăn một lần, hoàn toàn không dừng được.
Không không không, xác thực phải nói là tác cả các tướng sĩ!
Liễu Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-vuong-tuong-mon-the-ga-phi/2396845/chuong-58-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.