Duẫn Băng Thanh hít vào một ngụm khí lạnh, dùng tay che miệng lại, “Ngươi, ngươi, xảy ra chuyện gì a?”
“Muội còn muốn hỏi tỷ xảy ra chuyện gì đây, một mặt rỗ này là từ đâu ra?”
Liễu Lâm Ba tìm trong khách điếm một chậu đồng để rửa mặt, một phen lau rửa, khôi phục dung mạo vốn có, biến đổi về khuôn mặt cũng không có gì đặc biệt, Duẫn đại biểu tỷ lại kêu lên sợ hãi, quả thực so với vừa nãy nhìn thấy nam nhân đột nhiên xông còn phản ứng mãnh liệt hơn.
“Muội muội, muội, dung mạo muội đẹp như thế, ta trước nay lại không biết, tại sao muốn biến mình thành xấu xí như vậy, phố lớn ngõ nhỏ trà dư tửu hậu, tất cả dân chúng đều đối với tướng mạo của muội nghị luận sôi nổi, cười nhạo không ngớt, vì sao không sớm hơn một chút khôi phục thành bộ dáng này, nếu không phải trong phủ có chân dung cô cô, ta thực sự không nhận ra là muội, trước sau không khỏi quá khác biệt!”
Duẫn Băng Thanh mặc lại xiêm y, đúng lúc Liễu Lâm Ba xoay người lại, không khỏi hít vào một hơi, nghiêng nước nghiêng thành, kinh diễm mê muội.
“Hoàn cảnh trong phủ của muội và phủ của tỷ không khác nhau lắm, từ nhỏ nhị phu nhân khắp nơi sỉ nhục, bởi vì là muội là con vợ cả bà ta không vừa mắt muội, cảm thấy muội là cái đinh trong mắt, nếu muội dung mạo xuất chúng, chẳng phải sẽ đưa tới họa sát thân.”
Liễu Lâm Ba cảm thấy nàng ấy là người có thể tín nhiệm, Duẫn Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-vuong-tuong-mon-the-ga-phi/2396841/chuong-58-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.