Liễu Lâm Ba giơ roi lên, cuốn lên cây đuốc từ trong tay đội ngũ đánh lén doanh trướng ném vào đống quân phục, quân ủng, tức thì bay khắp sân thao luyện.
“Mười vạn binh mã, mười vạn binh chấp nhận bị mười người không cần tốn bao nhiêu sức giết như vậy,” Liễu Lâm Ba cười gằn, tiếng nói lanh lảnh mang theo tức giận, sức nóng dồn ép về tướng sĩ bốn phía.
Không cần nghĩ cũng biết, đây là điềm báo trước cơn bão a!
“Hiện tại, ta muốn tất cả các ngươi đều chết, các ngươi không xứng đáng làm tướng sĩ, các ngươi không xứng mặc những bộ quân phục Lương quốc này, các ngươi đến bình dân bách tính cũng không bằng, bách tính còn biết cảnh giác, còn biết giữ nước gìn nhà, mà các ngươi, chỉ biết là ăn chơi chè chén, nuôi một đám phế vật như các ngươi để làm gì!”
Chúng tướng sĩ quỳ trên sân thao luyện, tất cả đều cúi thấp đầu, tâm phát run, trong con ngươi Liễu Tuyên ngược lại càng tăng thêm vẻ hưng phấn.
“Mạt tướng biết tội, thỉnh Tướng quân trách phạt!”
“Mạt tướng biết tội, thỉnh Tướng quân trách phạt!”
Chúng tướng sĩ trăm miệng một lời, sắc mặt càng thêm nhục nhã, đúng là cả ngày ăn chơi chè chén, không làm được gì, càng xin trừng phạt không dám đứng dậy, Lưu đô đầu sắc mặt càng không tốt, thân thể cúi càng thêm thấp, lớn tiếng mở miệng xin bị phạt.
Đúng vậy, nếu như không phải tiểu tướng quân đột kích doanh trại, mà là kẻ địch Chu quốc tập kích doanh trại, sợ là hiện tại đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-vuong-tuong-mon-the-ga-phi/2396790/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.