Hắn liền động thủ nện nhẹ lên ngực Tiểu Thúy. Tiểu Thúy không thể tin, cúi đầu nhìn xem ngực mình bị nện trúng lại ngẩng đầu nhìn nam nhân ngốc không chút để ý đối diện.
“Ngươi, ta giết ngươi!” Tiểu Thúy trợn mắt giận dữ, vào lúc này không biết lấy đâu ra khí lực một cước đạp vào lưng Hàn Ngọc, trực tiếp khiến hắn lảo đảo.
“Không phải, huynh đệ ta thấy cơ ngực của đệ rắn chắc, ta liền không nhịn được sờ một chút, đệ đừng nóng giận a!” Hàn Ngọc xoa sau lưng, nhìn người kia bị chọc tức đến nổi trận lôi đình, thực sự là không hiểu.
Tiểu Thúy may là quấn thật nhiều vòng, không sờ lên thấy mềm mại, còn không làm lộ.
Rắn chắc?
Lời đó mà hắn cũng có thể nói ra khỏi miệng?
“Ta sờ huynh như vậy huynh có tức giận không, như vậy sờ huynh huynh có tức giận không! Hả?” Tiểu Thúy bất chấp đuổi tận cùng không buông, thân thủ liền sờ lung tung khắp người Hàn Ngọc, khụ khụ, này không phải sờ a, đây là đánh nhẹ!
Hàn Ngọc bị đánh liên tiếp lui về phía sau, “Đệ thích thì cứ sờ a, ta không tức giận!”
Hàn Ngọc trên chiến trường tuy rằng dũng mãnh, giờ khắc này nhưng lại ngây ngốc ngơ ngác bị người ta đuổi ra, Tiểu Thúy tức giận thề không bao giờ cấp cho hắn sắc mặt hòa nhã nữa.
Hôm sau, một đại đội nhân mã hướng về Thú sơn xuất phát, quả là tháng ngày làm người ta hưng phấn chờ mong, Liễu Lâm Ba đổi tốt hành trang theo những binh lính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-vuong-tuong-mon-the-ga-phi/2396775/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.