Liễu Lâm Ba đưa tay cởi bỏ phát quan, mái tóc mềm mượt đen óng như thác nước nhẹ nhàng rơi xuống, chậm rãi trượt theo tấm lưng trắng nõn non mềm,nhẹ nhàng lay động trong gió đêm.
Chân ngọc thon dài chạm vào mặt nước trắng bạc, nước có chút man mát, Liễu Lâm Ba cong khóe miệng, vuivẻ tiến vào hồ nước, dòng nước chậm rãi dâng lên qua bắp đùi, eo nhỏ,mãi đến khi vây quanh hết thảy da thịt tựa như dương chi bạch ngọc, lậptức cảm thấy một trận thư sướng.
Khuya tay nhẹ nhàng vúc nước đổlên người, rơi xuống gáy ngọc, từng viên thủy châu tinh nghịch nháy mắttoả sáng, chiếu rọi dung nhan tuyệt thế khuynh thành kia.
LiễuLâm Ba cả ngày nóng bức, giờ khắc này toàn thân đều ngâm trong nước tâmtình tốt đến kì lạ, nhẹ giọng ngâm nga ca khúc mình đã từng rất yêuthích “Giờ khắc này hoa tươi đầy trời hạnh phúc bên người, đã từng cáchxa muôn sông nghìn núi, giờ khắc này ta vĩnh viễn bên nhau, vĩnh viễnbên nhau giống như bài ca ngọt ngào.” (không hiểu lời ca lắm, ta chémbừa đấy :3)
Bên hồ lửa trại đã sắp cháy hết, lưu lại vài điểm lửa đỏ rực, một trận gió thổi qua, Lương Kiêu nhíu nhíu mày, Liễu Lâm Batính toán rất tốt, một vò rượu này vào bụng, không qua mấy cái canh giờnhất định không thể tỉnh, nhưng nàng nào có biết, rượu này đối với người này lại không có nhiều tác dụng, Lương Kiêu hơi có chút say chống thânthể lên, liền nghe thấy một tiếng ca du dương, nhất thời cả người khoankhoái, cảm giác tỉnh rượu không ít.
Tiếng ca?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-vuong-tuong-mon-the-ga-phi/2396740/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.