Tại sao dọc đường đi bọn ta không gặp phải chuyện gì? Là bởi vì nội bộ Tây Di không quan tâm hay vì Khả hãn Thiết Sâm đã biết hành động của Ô Mộc Tề nên mặc kệ? Hay bởi Trưởng Công chúa muốn cho bọn ta đường lui?
Suốt quãng đường, ta vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này. Từ tận sâu đáy lòng ta thầm nguyện cầu, có lẽ lần này ông trời quả thật thương tình cho bọn ta.
Thời điểm tiến vào Song Tỉnh cốc, thời tiết rất đẹp, khoảng trời xanh biếc không có một ngọn gió. Cái tên Song Tỉnh cốc không phải bắt nguồn từ việc trong cốc có hai cái giếng, mà bởi vì mười dặm xung quanh cốc có một khối đá tròn khổng lồ, hình dạng như cái miệng giếng. Trong cốc cũng có một cái như vậy, hình dáng không khác nhau là mấy, vì thế được mệnh danh là Song Tỉnh cốc.
Giữa hai ngọn núi có dòng suối ngầm ẩn khuất giữa cỏ xanh. Đối với Tây Di luôn khan hiếm nước mưa, đây chính là nguồn nước vô cùng quý giá.
Bọn ta ra khỏi dãy Đoạn Nghĩa sẽ đến thảo nguyên và bán hoang mạc, vì thế sẽ phải chuẩn bị đầy đủ đồ ăn và nước uống từ dãy Đoạn Nghĩa. Đối với việc này, Bát Tuấn và Tiểu Lục, Tiểu Thất đều đã quen thuộc đến mức coi thường. Tiểu Thất biết tình huống nguy hiểm nên đã phá vỡ quy tắc không sát sinh, dũng cảm tiến lên. Trước kia hắn là bạn bè của dã thú, biết rõ lộ trình của loài thú, lấy nguyên liệu mọi nơi tạo hố bẫy. Tuy võ công chưa khôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tuong-quan/2251663/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.