Chuyển ngữ: Chjcbjbj
Như thể đang nói cho ta biết, dù xảy ra chuyện gì đi nữa đều không phải lỗi của nàng.
Ô Mộc Tề nắm lấy cánh tay ta, phát ra hai tiếng từ kẽ răng: “Được… Được…”.
Ta lạnh lùng cất giọng trầm thấp: “Bảo họ thả bọn ta đi, nếu không người Tây Di sẽ biết những gì Vương tử gây ra đấy”.
Ánh mắt y đông cứng, cúi đầu cười một tiếng rồi nói: “Biết gì chứ? Biết trong thánh ưng sau lưng Hạ Hầu Thương có điều bí ẩn ư? Nàng đoán thử xem, họ sẽ cho rằng do ta làm hay Hạ Hầu Thương làm đây? Giả sử biết thì sao, nàng nhìn quanh đi, còn có bao nhiêu người ủng hộ lão già kia chứ? Dù bổn vương hạ lệnh bắn tên đồng loạt, chẳng qua chỉ thêm chút trắc trở mà thôi”.
Y cười khẽ, bàn tay ôm ta dịch xuống đến hông ta, nhẹ nhàng vỗ về, thần thái chân thành cực kỳ, cứ như vô cùng không nỡ xa ta, đang gắng gượng mỉm cười khuyên bảo ta.
Y nói không sai, từ khi y dẫn ta lên xe trâu tám con chạy vào đại hội Y Mộ Đạt, ta đã thấy rõ sự sùng bái cuồng nhiệt toát ra từ ánh mắt của những thanh thiếu niên tham gia đại hội Y Mộ Đạt này.
Trong tay ta còn lợi thế gì đây?
Ta chợt phát hiện, vậy mà ta không có gì cả, y không cần tinh chất vàng sắt, cũng không cần dùng ta để cân bằng với Trưởng Công chúa nữa, thậm chí y còn không coi Khả hãn Thiết Sâm là cái thá gì, việc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tuong-quan/2251658/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.