Sau khi “A” một tiếng, cô gái này không nói thêm gì nữa, nhưng chỉ cần một tiếng “A” này thôi, ta đã đoán được người này là ai. Bởi vì tiếng “A” kia dịu dàng uyển chuyển, âm cuối lượn lờ vấn vít, phảng phất như lời nỉ non giữa tình nhân, bất ngờ khiến ta nhớ tới lúc Hạ Hầu Thương nói vói ta bằng giọng như vậy… Ngân nga trong miệng hắn…
Lạc đề quá rồi…
Sao bây giờ ta nghĩ cái gì cũng liên quan tới Hạ Hầu Thương vậy?
Cho nên, ta nhận ra tiếng của nàng, là Tập Nguyệt.
Bây giờ là Thanh phi, lúc này nên hầu hạ bên giường cao gối êm của Vĩnh Lạc đế… Làm chuyện mà ta chưa từng làm với Hạ Hầu Thương mới phải… Tự dưng ta lại nghĩ tới Hạ Hầu Thương rồi…
Nàng ta chạy đến chỗ ta làm gì?
Ta chẳng có giao tình gì với nàng ta cả, tuy trước kia Tiểu Thất đưa nàng ta tới, nhưng không biết đã qua tay bao kẻ, chắc hẳn nàng ta không biết người giật dây. Đối với ta mà nói, nàng ta chỉ là phần mào đầu mà thôi.
Nàng ta đến gặp ta? Hay là tới giết ta?
Chẳng lẽ Tiểu Thất nhờ nàng ta tới? Không thể nào, Tiểu Thất không lỗ mãng như vậy, nàng ta hoàn toàn không biết gốc gác của bọn ta… Nhưng rốt cuộc bọn ta hiểu nàng ta tới đâu? Bỗng chốc ta cũng mông lung.
Còn mông lung hơn nữa chính là, nàng ta cũng bắt đầu lột quần áo của ta… Ta muốn ngửa mặt lên trời gào ầm lên, sao người trong cung đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tuong-quan/2251568/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.