Nhìn nơi xa, hồ nước bên cạnh bốc hơi nước, hơn nữa còn nghe thấy tiếng sùng sục như nước được đun sôi. Hóa ra đây là Hành cung. Hoàng thái hậu xuất thân từ dân thường, mặc dù được Tiên hoàng sủng ái trọn đời nhưng sinh hoạt hằng ngày lại không hề xa hoa mà cực kì đơn giản, cung điện đơn sơ không hề thay đổi trùng tu. Về sau Tiên hoàng tuổi già bị mắc chứng bệnh đau nhức, trị mãi không khỏi. Sau đó Hoàng thái hậu nghe theo lời thái y, xây Hành cung ở núi Hư Lĩnh thuộc vùng ngoại thành kinh đô, dẫn nước nóng ở núi Hư Lĩnh chữa bệnh cho Tiên hoàng. Cũng nhờ vậy Tiên hoàng mới có thể kéo dài tuổi thọ thêm mười năm. Nói vậy, nơi này chính là “suối nước nóng Tinh Thìn” nổi danh ư?
Ta càng thêm ngờ vực, không rõ tại sao hắn lại đưa ta tới đây.
Sao khi hơi đổ mồ hôi, cơn chếnh choáng do rượu mang lại cũng tiêu tan, tay chân dần dần lấy lại sức lực, đầu óc cũng tỉnh táo hơn, mà thâm tâm lại sợ hãi bàng hoàng. Cảm giác vừa nãy như trúng mị cổ, lẽ nào người như An Dật vương cũng nhân cơ hội hãm hại ta?
Nhưng bây giờ ta cũng chỉ là một tên tù phạm của phủ Ninh vương, việc gì hắn phải tốn sức như thế?
Ta nghĩ mãi không ra, bất giác lại bị Hạ Hầu Thương dẫn theo con đường nhỏ lát đá vụn ngoằn ngoèo. Đi tới suối nước nóng phất phơ hơi nước trắng xóa, hòn giả sơn trắng toát bao quanh ba mặt theo hình tròn, chỉ chừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tuong-quan/2251494/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.