Mặc dù thái tử không bị thương, nhưng mọi người đều nhận thấy y đánh đấm yếu xìu, thậm chí chiếc thương trong tay còn chưa được sử dụng.
Nếu quả thật như vậy, y có thể tránh thoát một kiếp.
Nhưng thái tử há lại là người như vậy?
Mũi tên Ô Mộc Tề lấy ra càng lúc càng ngắn, nhưng lông trên đuôi tên càng lúc càng tươi đẹp, đầu mũi cũng rất kì lạ, tiếng mũi tên xé gió cũng lớn dần lớn dần. Cho đến mũi tên thứ năm, tiếng mũi tên xé gió như tiếng xé vải, còn kèm theo tiếng như tiếng rắn phun nọc độc.
Mọi người yên lặng như tờ, tuy vẻ mặt Vĩnh Lạc đế vẫn bình thản, nhưng ánh mắt đã liếc sang thái giám bên cạnh. Thái giám kia rất biết nhìn ánh mắt, lén lút xoay người rời đi, có lẽ đi gọi ngự y đang chờ ở hành lang.
Tuy nhiên lúc này, thái tử vẫn nằm sấp trên lưng ngựa đột nhiên vươn người dậy, cười ha ha một tiếng rồi ném chiếc thương trong tay, thấy năm mũi tên ngắn kia lao tới trước người, hai tay đột nhiên đan chéo vào rồi vung lên như bông hoa. Trong nháy mắt, toàn bộ năm mũi tên ngắn đều nằm gọn trong lòng bàn tay y. Nhìn kỹ lại, không biết y đã đeo chiếc bao tay màu bạc từ lúc nào. Năm mũi tên ngắn tựa như năm chiếc đuôi rắn độc, lẳng lặng nằm yên trong tay y.
Thế nhưng y lại không hề dừng ngựa, quay đầu ngựa lại vọt về phía Ô Mộc Tề, hai người vốn cách không xa nhau, tuy nói thái tử cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tuong-quan/2251436/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.