Chẳng lẽ ta vẫn phải bị cho uống thuốc hay sao?
Chỉ nghe Hạ Hầu Thương nói: “Hoàng tổ mẫu, xin người yên tâm.”
Lúc này lão thái thái mới hài lòng đứng dậy, gọi người vào hầu hạ, rồi bãi giá hồi cung.
Sau khi tiễn Hoàng thái hậu, rõ ràng tâm trạng của Hạ Hầu Thương không tốt lắm. Y ngồi một mình bên ngoài hồi lâu, rồi đi đi lại lại, mãi lâu sau mới gọi người chuẩn bị kiệu, rồi ra ngoài.
Y quên sai người cho ta uống thuốc rồi.
Cũng khiến ta bớt phải suy nghĩ.
Ta nằm lì đến chiều mới rời giường đi rửa mặt. Vừa rửa mặt trang điểm xong, An Dật vương đã tận dụng mọi cách xông vào, vừa tới đã mang theo mùi rượu vào phòng.
Y híp mắt cười, nói với ta: “Bổn vương biết cô không rảnh đến chỗ bổn vương, cho nên hôm nay bổn vương đích thân mang rượu đến. Nào, nào, cô nếm thử không?”
Y lấy một bầu rượu từ ngang hông ra, sai cung nhân lấy chén rượu, rót rượu cho ta. Ta thấy rượu kia vàng óng ánh, chưa nhấp thử mà hương thơm đã bay khắp phòng. Ngửi một chút liền khẳng định, so với rượu Bách Hoa kia, đúng là có thêm không chỉ một thứ.
Mà phần lớn là giữ ấm, bổi bổ, có lợi cho thân thể.
Thấy dáng vẻ tha thiết nhìn ta của y, ta biết nếu như không uống, y sẽ bám lấy cả đời. Đành phải nhấp một hớp, một hớp trôi xuống, miệng tràn đầy hương thơm. Rượu vốn lạnh nhưng đến đầu lưỡi, trong sự mát lành còn có tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tuong-quan/2251421/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.