Tiểu Thất thấy ta im lặng, cho rằng ta đang nhớ lại chuyện vừa xảy ra, lại nghĩ tới phải mau chóng làm một cái vòng tay, liền nói: “Thuộc hạ phải chuẩn bị vật liệu đây, haiz, nếu lão tam ở đây thì tốt.”
Lão tam chế tác đồ trang sức rất giỏi.
Y nhắc tới lão tam mới khiến ta chợt bừng tỉnh: “Tiểu Thất, ngươi nói xem, sau khi nhảy xuống vách đá Hổ Sơn, thật sự không ai có thể sống được sao?”
Tiểu Thất giật mình, ngẩng đầu nhìn ta: “Ý cô muốn nói tão Tam? Không, không thể nào, năm đó hắn và Hầu Đức Ninh cùng đi đưa tin cho Hạ Hầu Thương, bị đuổi giết đến Hổ Sơn, lại còn thương nặng. Lúc ta đuổi tới, vừa lúc nhìn thấy hắn bị Hậu Đức Ninh đâm một kiếm trúng ngực, bị đá xuống vách, vách núi cao như vậy….”
Hậu Đức Ninh vốn là lão tứ trong bắc đẩu thất tinh, không ai ngờ y lại đến từ kinh thành, ẩn náu bên cạnh ta nhiều năm. Chỉ vì nhát kiếm cuối cùng, nhát kiếm cuối cùng đó lại đâm vào lồng ngực lão tam.
“Đúng, hắn không sống được….”
Khi mặt nạ của sát thủ kia bị roi của Hạ Hầu Thương quật xuống, ta thấy rõ người có vết thương đầy mặt kia, chắc chắn là y, ta nói: “Nhưng hôm nay ta nhìn thấy hắn!”
“Người ám sát Hạ Hầu Thương?”
Ta gật đầu: “Chắc chắn hắn trốn được rồi. E rằng người ám sát Vĩnh Lạc đế hôm nay có liên quan tới hắn, cũng có thể hắn biết điều gì đó. Tiếc rằng ta và hắn không thể nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tuong-quan/2251393/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.