Sau khi Mai phu nhân tiến vào một lát, ta lặng lẽ định rời khỏi thì lại bị Đỗ Long gọi lại. Y nói với vẻ thành khẩn: “Hoa mỹ nhân, lão nô gọi phòng bếp chưng canh táo đỏ hạt sen, lát nữa phiền mỹ nhân mang vào cho vương gia.”
Đương nhiên ta không dám kiếm cớ từ chối, bây giờ còn kiếm cớ nữa thì đúng là tìm chết. Cho nên ta đành ở sảnh bên, chờ tiểu nha đầu bưng canh táo đỏ hạt sen tới. Đỗ Long cũng có hứng thú, chờ ở sảnh bên cùng ta, vừa chờ vừa lảm nhảm: “Hoa mỹ nhân, lần này vương gia phúc lớn, nhát dao kia chỉ cách tim một đốt ngón tay, may mà mỹ nhân nhận biết tình hình mau lẹ, lập tức đưa vương gia vào phủ. Giang Phi nương nương nghe vương gia kể rõ, vẫn khen ngợi mỹ nhân đấy.”
Y đang nhắc nhở ta, nếu Giang Phi nương nương muốn tìm người xả giận, kẻ đó chỉ có thể là ta. Nhưng bị Hạ Hầu Thương ngăn cản, Giang Phi nương nương cũng dừng tay. Y nói với ta những lời này làm gì? Ta quay đầu liếc nhìn Đỗ Long, vẻ mặt y ra chiều lo lắng. Thật ra y cũng chỉ lớn hơn Hạ Hầu Thương một hai tuổi, luôn đi theo Hạ Hầu Thương. Lúc đến Tây Cương, y là thân binh của Hạ Hầu Thương, lúc nào cũng cáo mượn oai hùm. Ta biết người này cũng giống như Hạ Hầu Thương, vật họp theo loài, bình thường không nói nhiều lắm, nhưng tâm tư kín đáo, ánh mắt chuẩn xác, y sẽ không vô duyên vô cớ nhắc nhở. Đáy lòng ta gợn chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tuong-quan/2251388/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.