Tập Nguyệt được cứu liền quỳ xuống hành lễ với Vĩnh Lạc Đế, tự có người giúp nàng đứng dậy và bôi thuốc cho nàng. Nguy cơ này đã được giải quyết, ta đang suy nghĩ lúc này có nên đi ra hội họp với bọn họ hay không, nhưng không ngờ một tiếng nói lạnh lùng thốt lên: “Cô nương, đắc tội.”
Ta quay đầu nhìn lại, âm thầm kêu khổ. Hóa ra ta xem náo nhiệt nhưng không nghĩ đến có một con cá lọt lưới núp phía sau ta.
Ta vội nói: “Hảo hán, ngài bắt ta không có lợi ích gì ta cũng chỉ là một thị tỳ, không giúp được gì cho ngài đâu.”
Người nọ bịt mặt bằng vải lụa đen mỏng, cánh tay trái có máu tươi chảy xuống, cây đao kề cổ ta, chỉ nói: “Ta biết cô là người bên cạnh Hạ Hầu Thương, để xem y có cứu cô hay không. Nếu như y không cứu, trên đường xuống suối vàng có cô nương kề cận cũng không tịch mịch.”
Ánh mắt người này lạnh lùng, máu tươi trên cánh tay chảy ra như suối, cũng không hề nhíu mày. Ta biết người như thế thì nhân mạng trong mắt y thật ra không là gì, nếu như có thể, ngay cả tính mệnh mình cũng sẽ bỏ qua. Cho nên ta nói đàng hoàng: “Hảo hán, ngài muốn ta giúp ngài làm sao?”
Y nói: “Đưa ta ra ngoài.”
Giọng nói ta run rẩy: “Kiệu của Ninh Vương dừng ở bên ngoài, kiệu của y sẽ không ai tra xét. Không bằng ta dẫn huynh đến đó. Huynh núp trong kiệu, chờ đến lúc bọn ta rời đi sẽ dẫn huynh đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tuong-quan/2251386/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.