Căn dặn xong, ta liền trở lại bên cạnh Hạ Hầu Thương, y không hỏi ta nói gì với các nàng, chỉ sầm mặt đứng đó. Đến khi đợi cả buổi cũng không nghe thấy ta giải thích, y mới thật sự không nhịn được đành hỏi: “Không phải là nàng tiến lên hỏi gì đấy sao?”Ta đây mới phe phẩy với y: “Vương gia, thiếp thân hỏi các nàng nói đám người kia thật sự quá đáng giận. Từ sau khi thương đoàn đén đây, mỗi ngày bọn họ đều phái người khác đến mua đồ, sau khi mua thì buổi tối lại đến náo loạn, nói bán cho bọn họ toàn là thứ phẩm. Bởi vì bọn họ chỉ gây rối ở cửa, cũng không làm ai bị thương, cho nên quan phủ cũng không tiện ra mặt xử lý. Thiếp thân từ nhỏ đã ở phố phường, thấy vương gia thật sự phiền lòng cho nên mới hiến cho bọn họ biện pháp thường gặp ở phố phường. Thiếp nói với các nàng xảy ra chuyện gì có chủ tử bọn ta chịu trách nhiệm, cho nên.. Đây là một biện pháp mà y tuyệt đối sẽ không liên tưởng đến người Quân Triển Ngọc, cho nên ta cũng không sợ y phát giác ra gì đó.
May là ấn tượng của y đối với Quân Triển Ngọc chỉ là điều binh khiển tướng trong quân, lúc mưu lược kế sách lại nghiêm chỉnh đoan chính, tối đa cũng chỉ cho rằng quan hệ riêng của Quân Triển Ngọc và chúng tướng sĩ tương đối hài hòa, đáng thắng trận cũng sẽ cờ bạc, khiêu vũ, nhưng tuyệt đối không nghĩ đến đức hạnh bí mật này của nàng.
Y hơi hầm hừ, liền không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tuong-quan/2251383/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.