Ta nghĩ lúc chạy trốn tránh né nghe thấy tiếng kim loại va chạm trên người ta, nàng nói vậy đã biết áo giáp bạc hàn tằm cuối cùng đã chế tạo thành công. Vậy nói lúc cắt rách xiêm y nàng thấy được áo giáp trên người ta cũng không phải giả dối. 
Có lần ta và Tiểu Thất cãi nhau dữ dội nhất, Tiểu Thất đã nói lòng ta u tối vô cùng, người đá ta một cú, ta liền bắt người trả lại gấp mười. 
Nhưng y nói sai rồi, nếu như người đó không có thể trả lại gấp mười cho ta thì sao? Nếu muốn y hoàn lại gấp mười nhiều nhân mạng như vậy mà nói chỉ sợ y sống lại nghìn lần cũng không thể được như ta mong muốn. 
Cho nên có đôi lúc chỉ có để y sống không bằng chết mới có thể giảm đi nỗi hận trong lòng ta. 
Tiểu Ngũ săn thú đơn giản trực tiếp thường là một mũi tên cắm thẳng giữa cổ họng. Còn ta săn thú thường thích đặt bẫy rập, trên đó treo vật con mồi yêu thích, hai ba ngày sau thản nhiên đi đến làm gì tùy thích. 
Tiểu Thất nói thói quen đó ta đã tập từ thuở nhỏ: Đánh nhau cũng không tự mình ra tay, nhưng nếu có người đắc tội ta thì cách vài ngày người đó sẽ gặp tay bay vạ gió, bị người khác đánh bẹp dí khó hiểu. Có một lần ầm ĩ nhất là đứa nhóc mập mạp con của người bán đậu hủ đầu thôn ý vào cơ thể to lớn cướp lấy con dế của ta, kết quả không đến vài ngày người trong thôn đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tuong-quan/2251338/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.