Cùng mọi người tùy ý nói thêm vài câu, Đường Lưu Nhan sau đó mang LâmCẩm Sắt rời khỏi hàng ghế đó, đi vào đại sảnh quán bar tiếp khách mớiđến.
Đã có rất nhiều người đến đây, đại sảnh trung tâm của quán bar được chọn làm nơi tổ chức lễ khai trương lần này. Mọingười quần áo sang trọng vui vẻ nói cười chuyện trò với nhau, tiếp viênđặt những khay hồng rượu, Champagne lên tay, không tiếng động xuyên quamọi người.
Hơn nửa giờ sau, Lâm Cẩm Sắt cảm thấy miệng đã nhanh chóng cứng nhắc .
Dư quang khóe mắt phản cảm liếc qua bàn tay to thon dài vẫn đặt lênkhoảng vai trần của cô, người đàn ông này, có phải muốn dùng cách nàytuyên cáo quyền sở hữu của hắn chứ?
“Cô bé, chuyên tâm một chút, mỉm cười nào.” Cảm nhận được bàn tay trên vai mình khẽ siếtchặt, cô phản xạ có điều kiện cong khóe miệng lên, ngẩng đầu, lập tứcnhìn thấy một người đàn ông trên dưới năm mươi tuổi bước vào.
Người đó mặc một bộ trang phục song long đường màu đen thêu hoa, chốngmột cây quải trượng màu đen khắc rồng, khuôn mặt bão kinh phong sương(trải qua nhiều phong ba sóng gió) góc cạnh rõ ràng, trên má phải gầyyếu là một vết sẹo dài dữ tợn khắc thêm vài phần khí phách …quan trọngnhất là một loại khí thế được phát ra từ ánh mắt bình tĩnh sáng rõ tríduệ.
Phía sau hắn còn có mấy người đàn ông trang phục màu đen, cao to, mặt không chút thay đổi.
Đúng lúc trong đầu Lâm Cẩm Sắt con đang tìm tòi xem có ấn tượng gì vớingười này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tinh/2319155/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.