“Đường Lưu Nhan, chúng ta kết hôn đi.”
Nói xongcâu đó cô nhất thởi thở , ngồi phịch xuống ghế, đầu óc rất hỗn loạn,trong lòng có một loại cảm giác không thể nói bằng lời.
Nâng mắt nhìn về phía Đường Lưu Nhan rõ ràng đang giật mình, cô chợt nở nụ cười, có thể làm cho Đường đại thiếu gia sợ hãi thành như vậy, cóphải cô rất bản lĩnh không?
Đường Lưu Nhan cứ như vậynhìn người phụ nữ ngồi đối diện vẻ mặt trăm biến, dáng điệu quỷ dị, đôiđồng tử thâm trầm, vẻ mặt không thay đổi cầm một miếng bánh mì nướng,bắt đầu từ từ ăn. Một lát sau, hắn nâng mâu, đôi môi bạc khẽ mở.
“Lý do.”
Lâm Cẩm Sắt vẫn chỉ quan sát phản ứng của hắn, tay cô không tự giácxoắn lại rồi buông ra, thấy hắn vẫn chưa có dấu hiệu bài xích, cô thởthật sâu, ngồi ngay ngắn lại, đồng tử trong sáng chăm chú nhìn hắn.
Cô nói từng chữ rất rõ ràng: “Đường Lưu Nhan, chúng ta người quang minh chính đại không nói tiếng lóng… tôi không yêu ngài, giống vậy, ngàicũng không yêu tôi. Nhưng hiện tại ngài không phải đang cần tôi sao?…tất nhiên, tôi cũng không biết ngài đang cần tôi làm gì.” Cô tự giễucười cười, tiếp tục nói, “Tôi cũng cần đến sự giúp đỡ của ngài. Ngàibiết đó, sở luật sư của tôi sắp sụp đổ rồi, nếu muốn trở lại ngày xưa erằng là rất khó…”
Cô vắt hai chân lên nhau, bày ra tưthế đàm phán, ánh mắt trong sạch nhìn thẳng vào hắn: “Tóm lại, chúng tađều có một nhu cầu như nhau, cho nên, tôi cần một thỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tinh/2319135/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.