Bên tai là tiếng cười nhẹ của Đường Lưu Nhan, “Là em họ.”
Trình Mi bất mãn nói, “Cái gì em họ… quan hệ huyết thống cách xa vạndặm … quản em sao?” Nói xong đột nhiên mắt sáng lên, xoay người tựa lênlưng ghế điều khiển đắc ý nói với hắn, “Anh không dám quản em.”
Đường Lưu Nhan dường như đang nghĩ ngợi gì đó, hơi nhíu mày.
“A May.”
Trình Mi giả vờ không nghe thấy, nâng cằm, làm động tác nắm tay, “Bởivì em có nhược điểm của anh trong tay.” Vô tình nhìn thấy dáng vẻ mặtkhông chút thay đổi của Lâm Cẩm Sắt, hưng trí của cô nàng lại bừng bừnglên, “Nào, Cẩm Sắt, em nói cho chị nghe chuyện này, chuyện này có liênquan tới chị đó…”
“Tiểu Mi, đủ rồi.” Lúc này người lên tiếng không phải Đường Lưu Nhan, mà là ….
Trình Mị nhìn Lâm Cẩm Sắt, mỉm cười, nhưng lại nói chuyện với Trình Mi, “Có một số việc, để cho đương sự tự hiểu ra thì có vẻ sẽ tốt hơn.”
Lâm Cẩm Sắt khẽ giật mình, lại nghe thấy Đường Lưu Nhan đột nhiên mởmiệng, “Anh em chỉ biết xen vào chuyện người khác.” Cô nghĩ thầm, hắnkhông được tính là một người trong “Anh em” này sao? …
Trình Mi bị Trình Mị nói như vậy, tuy có chút không cam lòng, nhưng vẫn nhún vai, không nói gì nữa, nhấn ga, toàn tâm toàn ý lái xe.
Dọc đường đi, Đường Lưu Nhan và Trình Mị nói chuyện hai người câu đượccâu không, phần lớn là liên quan đến một ít công chuyện cơ mật của Đường minh… bọn họ đến có gan, có một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tinh/2319039/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.