Nghĩ tới khả năng này, cô không khỏi có chút lo lắng.
Đường Lưu Nhan đối với cô mà nói, hoàn toàn là ngoài ý muốn không thểđoán trước được. Nếu không phải vì Hứa Thuyền, cô căn bản không muốncùng hắn có nửa chút quan hệ nào, nhưng Tiểu Ưu lại khác…
“… Lâm Cẩm Sắt, lỗ tai của cậu dài đi đâu vậy? Có nghe thấy tớ nóichuyện không đó? !” Tiếng gọi lớn gọi suy nghĩ của cô trở về, thất thầnbị tóm được, Lâm Cẩm Sắt chỉ có thể xấu hổ cười gượng, “… Đương nhiên là có… đang nghe.” Lo lắng nảy lên trong lòng, nên giải thích như thế nàovới Tiểu Ưu rằng bây giờ cô không có cách về nhà đây?
“Vậy tớ vừa mới nói cái gì ?”
“Ơ…” Lâm đại luật sư, bông hoa sen rực rỡ với mồm miệng đanh thép, “hoa hồng” của giới luật sư trong truyền thuyết của thành phố B, lại bị épđến mức không nên lời.
“Hừ, ” Nhưng mà, thực ra Ngô Ưu chưa bao giờ hẹp hòi với cô cả, cô nàng thở dài một tiếng, vô cùng đauđớn nói, “Cô bé này, cậu còn non quá, chỉ cần một tên Đường Lưu Nhan đãcó thể ép cậu tới gắt gao, vậy còn tên Hứa Thuyền kia cậu làm thế nào để ứng phó đây…”
“…” Xem ra Tiểu Ưu đã nguôi giận rồi, lại còn biết làm cho cô đau đớn nữa chứ.
“Còn nữa tài ăn nói của cậu cũng kém đi không ít nha, cái miệng lúctrước tàn sát gây bao sóng gió sao không dùng tới, nếu không có thể làmcho Đường đại thiếu gia kia đạt được mong muốn sao? Còn không cũng phảilàm cho hắn tức hộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tinh/145623/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.