Trời vừa hừng đông Tịnh Thiên trở về phòng , Hướng Hoa Lạc vẫn còn ngủ, cô dụi mắt đi đến bỏ dép ra leo lên giường ,vừa nằm xuống liền chui vào lòng Hướng Hoa Lạc ..Anh cũng rất thuận thế ôm chặt lấy cô..
Mắt vẫn nhắm nhưng chuẩn xác cúi đầu hôn lên trán cô..
Tịnh Thiên rút trong lòng anh , cười đến vui vẻ như đứa trẻ chẳng hiểu sự đời ,chưa được một lúc sau lim dim đi vào giấc ngủ rất nhanh..
Ngày mà Tịnh Thiên nộp bài , Trưởng Phòng Ngô hết nhìn tập tài liệu cô đưa đến rồi nhìn qua Tịnh Thiên..
Làm Tịnh Thiên cũng thấy khó hiểu ..
Qua một lúc lâu ông mới gật đầu..
\-“ Được rồi,cô về phòng đi có kết quả Tôi sẽ thông báo..”
Tịnh Thiên như được ân xá , quay người rời đi ..
\-“ Sao rồi Thiên Thiên ?”
Ngọc Lâm là một trong những đồng nghiệp không chê cô quê mùa hay quái lập , mà luôn tỏa ra vui vẻ với cô.Tuy thế vì hoàn cảnh của chính mình Tịnh Thiên cũng chỉ gọi là xã giao , hạng chế thân quen quá mức..
\-“ Không biết nữa ,Trưởng Phòng Ngô bảo khi nào có kết quả sẽ thông báo..”
Mấy người đồng nghiệp khác ,nghe Tịnh Thiên nói vậy liền che miệng trộm cười .
Điều lọt vào mắt Tịnh Thiên cả nhưng cô thật sự không quan tâm..
\-“ Ồh .Không sao có nhiều kinh nghiệm hơn cũng tốt..”
Ngọc Lâm dĩ nhiên cũng không đánh giá cao cô rồi ,cô ta nhẹ nhàng an ủi ..
Tịnh Thiên chỉ ừm cho qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tinh-phi-yen/2153944/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.