Nằm sấp trên giường , Tịnh Thiên thất vọng ,cố nhắm mắt lại dỗ dành chính mình không được nghỉ lung tung..
Ngày thứ hai , buổi sáng Tịnh Thiên không đi theo đoàn ..
Phó phòng Hạ Mỹ cũng không ép buộc , nhiệm vụ của cô thật ra đã xong rồi..
Đợi mọi người đi rồi , Tịnh Thiên trở về phòng ,như chú chim nhỏ được xổ lồng..
Nhanh tay gỡ những thứ không cần thiết trên người mình xuống..
Khoác lên người chiếc đầm trắng tay ngắn , váy dài đến gót chân, cổ tim nhẹ nhàng thanh thoát ..
Mái tóc xõa ra , vô cùng xinh đẹp lại phù hợp với phong cảnh nước Ý lãng mạng mùa thu ..
Ngắm mình trong gương ,Tịnh Thiên cười xinh đẹp ..
Mang một chiếc túi nhỏ qua một bên , Tịnh Thiên muốn ra ngoài hưởng lấy chút tự do ..
Cô nhìn qua điện thoại , cầm lấy nó gọi đi thêm vài cuộc nữa..
Thế mà vẫn không thể liên lạc ..
Tịnh Thiên mặc kệ anh , lầm bầm mắng nhiếc ..
\-" Hướng Hoa Lạc khốn khiếp"
Ra khỏi khách sạn hòa vào dòng người ,Tịnh Thiên hít thở hưởng lấy khí trời dịu mát, đúng là thật dễ chịu ..
Một số người không cầm lòng đặng còn quay người nhìn qua Tịnh Thiên..
Một cô gái đông phương thanh thoát xinh đẹp , đứng giữ trời tây cô thật mãnh mai và nhỏ nhắn.
Vẻ thoát tục của cô khiến một số đàn ông đến làm quen ..
Tịnh Thiên lại không biết nói tiếng Ý ..
Chỉ biết cười gượng ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tinh-phi-yen/2153929/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.