Chương trước
Chương sau
Tịnh Thiên rất sợ ,sợ một ngày Hướng Hoa Lạc rời bỏ cô..

Lúc này Tịnh Thiên rối bời , cô cố gắng kìm chế cảm xúc bản thân..

\-" Anh không thể tha thứ cho em sao..
Hức..Em ..Những năm qua em chẳng biết làm sao ..Em đâu có quyền lựa chọn , khi nhắm vào anh , em cũng không nghĩ mình sẽ yêu anh thế này..
Nên..nên em sợ nói ra sự thật , anh sẽ..sẽ.. không cần em nữa.."

Tịnh Thiên ôm anh khóc thành tiếng..

\-" Em sẽ không để anh khó xử nữa..Em .."

\-" Em thật không làm Tôi khó xử..?"

Anh cũng biết đau lòng ,tổn thương mà.

Hướng Hoa Lạc nghiến răng mà nói..,cắt ngang lời muốn nói tiếp của cô..

Anh nắm lấy cằm nhỏ của Tịnh Thiên..

\-" Em dám tính kế tiếp cận Tôi.Em dám dùng Tôi để trả thù kẻ khác.Bây giờ em chạy đến đây khóc lóc nói rằng em yêu Tôi...
Rồi bảo không muốn làm Tôi khó xử.."

Anh nhếch môi..

\-" Em biết Tôi có tình cảm với em ,nên em muốn chơi đùa thế nào cũng được đúng không ?"

Có tình cảm ?

Đầu óc Tịnh Thiên trở nên mụ mị đi..
Một cỗ cảm xúc ập đến rồi lan rộng khắp thân thể cô ..

Trái tim đập mạnh liên hồi , nước mắt cứ thế lại rơi nhòe..

Cô nức nở khóc òa lên..

Chẳng còn sức để ôm anh hay nói gì nữa rồi..

Giờ đây nếu cô ra đi cô mãng nguyện lắm rồi..

Hướng Hoa Lạc thật sự như đánh vào một đám bông gòn ..

Bao nhiêu năm qua chưa bao giờ anh bất lực như thế này..

\-" Em khóc cái gì , Tôi nợ gì em sao ?"

Tịnh Thiên lắc đầu nghẹn ngào..

\-" Em ..em mãng nguyện lắm rồi..Anh nói..anh cũng yêu em mà đúng không..
Bây giờ em..em sẽ đi ngay..Xin lỗi ..xin lỗi vì bấy lâu nay em đã lừa dối anh..Từ nay em sẽ ..sẽ không làm phiền anh nữa.."

Tịnh Thiên quệt nước mắt ,muốn xoay người ..

Hướng Hoa Lạc chính thức đầu hàng với kẻ ngốc này ,hơn thua với cô không phải anh là đại ngốc à..

Anh bước đến ôm cô từ phía sau..
Cúi đấu cắn lên vai Tịnh Thiên..

\-" A..."

Không gọi là quá đau anh vẫn kiềm lực , qua một lúc nơi đó trở nên tê dại ..

Khi cắn đủ rồi , Hướng Hoa Lạc ngẩng đầu vùi mặt vào cổ Tịnh Thiên..

Anh lầm bầm..

\-" Anh chỉ muốn bóp chết em thôi.."

Hòa vào nước mắt là nụ cười mừng rỡ của Tịnh Thiên..

Nỗi lòng nẵng trĩu như được giải trừ .

Cô xoay người , bàn tay nhỏ vuốt lấy mặt anh..

\-" Xin lỗi ..Ừm ..."

Đối với anh bao nhiêu ngôn từ ,lúc này chẳng còn ý nghĩa..

Anh chỉ biết dồn vào nụ hôn..

Anh đẩy cô vào cửa , nụ hôn vô cùng mãnh liệt như muốn nuốt chửng Tịnh Thiên..

\-" Ừm .."

Tịnh Thiên nỉ non , ngẩng khuôn mặt xinh đẹp để anh làm càng .
Trong lúc môi lưỡi giao hòa, tay anh luồn vào tóc cô, dịu dàng vuốt ve. Tay thuận theo đường nét cương nghị trên lưng anh, từng chút một...

Hơi thở hai người như hòa quyện thành một thể..

Một nụ hôn cuồng dã nhưng không mất đi vẻ thâm tình. Sự xâm chiếm và né tránh giữa hai bờ môi có mùi vị kích tình khó diễn tả.

Trong nụ hôn triền miên và động tác vuốt ve ở đầu ngón tay của Hướng Hoa Lạc, Tịnh Thiên không phải không nhận ra khao khát của anh..

Quả nhiên bàn tay anh lẽn vào váy cô , kéo lấy quần lót bé xinh của cô .

Anh hỗn hển..cắn gáy tai trắng trẻo của cô..

\-" Chắc hẳn là kiếp trước .Anh đã nợ em nhiều
Nên kiếp này phải trả.Hơn cả một tình yêu.. "

Đây là một câu thơ anh từng đọc ở đâu ,giờ thì linh nghiệm vào chuyện của anh.

Khiến nước mắt Tịnh Thiên nhòa đi..
Cô nấc lên ôm anh , hôn anh..

Hướng Hoa Lạc ngẩng đầu , sâu sắc nhìn vào mắt Tịnh Thiên..

\-" Còn muốn không làm anh khó xử nữa không ?"

Tịnh Thiên nhón chân hôn anh ..

\-" Anh chấp nhận sao..?"

\-" Anh còn cách khác.."

Tịnh Thiên cười hạnh phúc..

\-" Lạc..Em yêu anh.."


Anh cúi đầu hôn cô ..

Tận tâm yêu thương mà quấn quýt , làn váy bị vén lên tận thắt lưng , khoe ra đôi chân dài trắng muốt , một chân bị đặt trên tay anh..

Hướng Hoa Lạc bế cô lên ,cũng rất nhẹ , rất nhẹ tiến vào. Chịu đựng dục vọng, động tác anh chậm rãi..

\-" Lạc..."

Tịnh Thiên cắn răng, khó chịu vặn vẹo thân mình, hai mắt mông lung nhìn anh giống như muốn khóc.

Lần làm tình này , cảm giác rất lạ lẫm ,cả hai người cứ thấy không đủ ..Dù quấn chặt lấy nhau. Hơi thở hòa quyện tóc mai gần kề , cơ thể giao hòa ..

\-" Thế nào ..hửm , nói anh nghe..."

\-" Hức , mỏi chân.."

Hướng Hoa Lạc bật cười hôn cô ..

\-" Xin anh đi ,anh bế em lên.."

Tịnh Thiên vùi mặt vào cổ anh nũng nịu...

\-" Em mỏi chân mà , xin anh đấy.."

Hướng Hoa Lạc bế cô lên , hai chân Tịnh Thiên quấn chặt lấy thắt lưng cường tráng của anh .

\-" Lúc vừa rồi, em nói gì với Lão Trần để được vào nhà vậy..?"

Tịnh Thiên ngẫm nghĩ , sắc mặt ửng hồng , hơi cúi đầu thỏ thẻ..

\-" Em..em nói ,em mang thai con của anh.."

Tịnh Thiên bị anh nhìn đến xấu hổ..

Anh cười cười..

\-" Thiên Thiên nếu em muốn ,anh để em đạt ý nguyện.."

\-"............"

Tịnh Thiên há miệng , tròn mắt , khóc không ra nước mắt..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.