Hoàng hôn buông xuống ,mùa thu càng là cảnh sắc thêm buồn , nhất là lòng người đang lạnh giá..
Thẩm Gia..
Cửa phòng đóng kính ,Thẩm Nguyệt đứng trước gương lớn ..
Động tác nhẹ nhàng tháo từng nút áo ..
Kéo một bên vai áo xuống , trong gương phản lại là bờ vai trắng ngần..
Trên vai lại có một dấu thẹo còn nhìn rất rõ..
Ngón tay đưa lên sờ lấy vết thẹo theo năm tháng đã liền da..
Chỉ để lại dấu vết..
Nước mắt rơi nhòe cả khuôn mặt..
\-" Hướng Hoa Lạc ..Anh thật lòng chưa từng yêu em sao ..?"
Cô ta nức nở nghẹn ngào..
Cốc...cốc..
Tiếng gõ cửa vang lên ..
Thẩm Nguyệt vội lau nước mắt , kéo áo lên trầm giọng..
\-" Ai đó ?"
\-" Là Mình, mở cửa cho mình được không ?"
Tịnh Thiên..
Thẩm Nguyệt vội vàng chỉnh sửa lại quần áo..
Hít thở sâu , khi thật sự ổn định cô bước ra mở cửa .
Tinh Thiên quan sát qua Thẩm Nguyệt ,mắt đỏ hoe nhìn sơ qua cũng biết vừa khóc..
Tịnh Thiên nắm tay Thẩm Nguyệt .
\-" Mình đến thăm Dì Thẩm ,lại không biết dì ấy đi du lịch ..Thẩm Nguyệt cậu sao vậy ,nói mình nghe nào ..?"
Thẩm Nguyệt xoay người không được tự nhiên lảng tránh sự truy hỏi của Tịnh Thiên..
\-" Không sao.Cậu vào đi.."
Tịnh Thiên bước vào ,nhẹ nhàng đóng cửa lại , ngồi xuống chiếc ghế so pha đối diện Thẩm Nguyệt ..
Nghiêng đầu hỏi khẽ..
\-" Cậu có gì ,có thể chia sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tinh-phi-yen/2153908/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.