Qua đến mấy ngày kế tiếp ,Tịnh Thiên không đi làm .Cô chỉ nằm trên giường , Thím Hà ép lắm mới uống được một ly sữa..
Cô thật lòng không muốn mọi chuyện lại kết thúc ở đây . Ôm lấy gối của anh cô còn cảm nhận được dường như hơi ấm anh ở đâu xung quanh đây , thần trí cô mấy ngày nay như phiêu dạt chốn nào.Vốn chẳng còn hiện hữu trong thân xác này nữa vậy... Tịnh Thiên bỗng ngồi bật dậy , đau khổ đời người mất đi người thân cô đều chịu được , cũng đã cố gắng vượt qua..
Tại sao chuyện này cô lại không thể mạnh mẽ đối diện..
Chỉ lần này nữa thôi ,nếu anh nhất định muốn đoạn tuyệt mối quan hệ này cô sẽ chiều theo ý anh..
Lúc nào bên cạnh anh cô cũng là kẻ yếu thế mà ..Yếu thế thêm một lần nữa chắc là không sao..
Tịnh Thiên vội vả tìm kiếm chiếc điện thoại bị vùi dưới chăn..Cầm được trong tay ,cô nhanh chóng bấm lấy số đã lưu sẵn ,điện thoại reo rất lâu , rất lâu vẫn không ai bắt máy.. Tịnh Thiên mím môi ,không cam lòng gọi lần hai mới ,lúc này có người bắt máy..
Chỉ là...
\-" Alo..Xin hỏi ai thế ..?"
Là một giọng nữ , xung quanh còn rất ồn ào dường như có rất nhiều người nói chuyện , cùng tiếng nhạc vang vọng bên đó..
Trái tim Tịnh Thiên lộp bộp một cái ,cổ họng nghẹn đắng..
Cô hít thở sâu..
\-" Tôi muốn gặp Hoa Lạc ?"
Tịnh Thiên cố gắng gọi tên anh nghe một cách trìu mếm , thân thiết nhất có thể.. Không biết đối phương có nghe hiểu ngụ ý của cô hay không nữa..
Cô gái đầu giây bên kia cười khẽ.
\-" Ồh , anh ấy đang bận có chuyện gì cô cứ nói , Tôi sẽ nói lại cho "
Cảm giác này thật khó tả , giống như rằng vừa vuột khỏi tay thứ gì đó rất quý giá ..
Song song đó là sự đau lòng kèm theo là tức giận..
Cô lạnh nhạt hỏi..
\-" Cho Tôi địa chỉ ,tôi sẽ đến gặp anh ấy .."
............
Thành phố ồn ào náo nhiệt, màn đêm buông xuống, bầu trời âm u, không khí ngột ngạt lan tỏa ra bốn phía. Bao trùm tất cả mọi nơi, ở trung tâm của thành phố ..Trung tâm xa hoa , mua vui một nơi được ví như thiên đường của cuộc sống này, dưới ánh đèn màu, vật chất là thứ luôn được coi trọng, chỉ cần có tiền thì sẽ là thượng đế.
Một cô gái có vóc dáng mãnh mai , mặc trang phục bó sát người màu đen hai dây, váy ngắn đến mông, chân đi một đôi bốt cao gót cùng màu. Khuôn mặt trắng trẻo được trang điểm tinh tế, mái tóc uốn loạn xỏa tự nhiên càng thêm quyến rũ chết người..
Bar Gold ...
Tịnh Thiên bước vào , bên trong hộp đêm, DJ đang mở thứ âm nhạc sôi động nhất, khuấy động tất cả mọi người trên sàn nhảy.
Dưới ánh đèn mờ là những điệu nhảy nóng bỏng của cả nam và nữ, là nơi cho những trụy lạc ,mê hoặc lòng người..
Một số đàng ông vừa gặp Tịnh Thiên không khác gì bông hoa hồng đầy gai vừa kiêu kì lại ma mị. Đúng hương vị mà các tay săn nơi đây tranh nhau muốn có..
Tiếng huých gió nhanh chóng vang lên,còn không cầm lòng đặng mà tiến đến mời rượu, chặn lối..
Tịnh Thiên cười đầy quyến rũ miệng khẽ nói xin lỗi ,khéo léo tránh qua làm cho bọn họ mất mát, lòng không cam tâm ..
Ánh mắt sắc sảo ,hướng lên tầng cao nhất ..Từng bước chân cô bước lên cầu thang ,là làm cho bọn đàn ông đứng dưới căng cứng hút mắt đến khi bóng cô khuất sau hành lang..Mới chịu quay đầu đầy tiếc nuối..
Là phòng bar hạng nhất, xem ra hôm nay không đến sẽ không biết thế giới này thế nào là hưởng thụ. Cô nâng khóe miệng, mỉm cười yếu ớt .
Phòng bar hạng nhất là phòng VIP duy nhất của Gold, bình thường đến đều là doanh nhân giàu có hoặc là nhân vật nổi tiếng trong giới chính trị, nên tất nhiên vung tay cũng sẽ rất hào phóng.
Trước cửa phòng vip ,có hai vệ sĩ đứng canh bên ngoài ..Dĩ nhiên là vệ sĩ của Hướng Hoa Lạc .Hai người vừa nhìn qua liền nhận ra Tịnh Thiên..
Chỉ là cách ăn mặc phóng khoáng của cô khiến bọn họ choáng váng .
Hai người khẽ gật đầu ,Tịnh Thiên không nói thêm ,chỉ bước chân đến..Hai vệ sĩ hiểu ý cũng không ngăn cảng , còn mở cửa cho cô..
Lúc Tịnh Thiên bước vào ,trong phòng có vài người đàn ông liền nhìn sang cô.
Đèn cứ trực tiếp chiếu vào người , Tịnh Thiên vốn là mỹ nữ trời sinh, nếu cô thật sống phóng khoáng, luôn trưng diện phô trương sự quyến rũ , nhất định sẽ được vô sô người điên cuồng ngưỡng mộ, từng bộ phận trên thân thể, đều thần bí hấp dẫn.
Chỉ cần nhìn qua cô liền nhận ra ngay người đàn ông mình đang tìm.Anh ngồi sau bức rèm đang bấm điện thoại ,thật lòng Hướng Hoa lạc chưa hề biết sự xuất hiện của Tịnh Thiên..
Toàn là người quen , Cảnh Tử Sâm ,Cảnh Tử Phong , Trình Viện và anh chàng luật sư Trương Hải.. À còn có một người đàn ông lạ mặt nhìn cũng rất đẹp mắt chỉ là lạnh lùng ,thần sắc cũng tương đương Hướng Hoa Lạc..Anh ta ngồi gần Hướng Hoa Lạc.. Ấy thế mà chuyện Tịnh Thiên không muốn nhìn thấy là một cô gái ngồi bên cạnh Hướng Hoa Lạc..
Cô gái này sắc sảo không kém phần Thẩm Nguyệt, vẻ tự tin toát hẳng trên dung mạo diễm lệ của cô gái ..Cô ta ngồi bên cạnh ,ánh mắt nhìn Hướng Hoa Lạc da diết .. Trình Viện là người phát hiện Tịnh Thiên đầu tiên..
Anh ta cười gọi..
\-" Chị Dâu.."
Tiếng chị dâu này khiến mọi người quay đầu nhìn cô ..
Hướng Hoa Lạc cũng quay nhìn qua cái nhìn thâm sâu khó lường..
Ánh mắt bọn đàn ông nhìn cô ăn mặc khác hẳn ngày bọn họ gặp , rồi lại quay qua nhìn Hướng Hoa Lạc , cười cười xem kịch vui.
Tịnh Thiên cười khẽ bước vào..
\-" Tôi đến tìm Hoa Lạc..."
Nhìn váy đen ngắn ngủn ,áo còn hững hờ ẩn hiện nơi mềm mại .. Sắc mặt anh dù ánh đèn không quá sáng ,cô vẫn cảm nhận được sự tức giận của anh ..
Thì sao , anh dám nghi ngờ cô ,nếu cô không được dễ chịu anh cũng đừng mong tốt hơn.. Anh dám để người phụ nữ khác nghe điện thoại của cô....Anh cố tình làm cô đau ư..
Lâm Sang ánh mắt chưa giây phút nào rời khỏi Tịnh Thiên..Còn Hướng Hoa Lạc từ lúc cô gái ấy bước vào , anh cũng chưa rời mắt ,dù ánh nhìn có phần gay gắt nhưng là người từng trãi cô ta tự hiểu ánh mắt ấy biểu hiện cho điều gì.Một sự chiếm hữu rõ ràng...
Cảnh Tử Sâm nâng ly rượu..
\-" Em dâu vào đây..."
Tịnh Thiên uyển chuyển bước đến , rất tự nhiên đứng trước mắt Hướng Hoa Lạc..
\-" Lạc em nên ngồi đâu..?"
Anh ngồi gần thành ghế bên ngoài ,còn bên cạnh là cô gái kia..
Hướng Hoa Lạc ấy thế mà ngồi nhích vào cạnh cô gái kia , chừa lại một khoảng trống cho cô. Tịnh Thiên không ý kiến cong môi ,ngồi xuống bên cạnh ..
\-" Lạc có nên giới thiệu một chút không ?"
Lâm Sang cười ,nhìn qua Tịnh Thiên..
Hướng Hoa Lạc im lặng , nhìn cô một chút ..Nhả ra hai từ ..
\-" Người quen.."
Lâm Sang ồ lên một tiếng ,cũng không có ý gì chào hỏi Tịnh Thiên..
Người quen ?
Là người mà bạn biết tên, người mà bạn gặp mỗi lần bây giờ và về sau, người mà bạn hầu như cư xử bình thường và là người mà bạn cảm thấy dễ chịu. Đó là người mà bạn có thể mời đến nhà và nói về điều gì đó. Nhưng họ không phải là người để bạn chia sẻ cuộc sống của bạn, những hành động của họ thỉnh thoảng bạn không hiểu nổi bởi vì bạn không biết đủ về họ.
Thì ra là như vậy..! Suy nghĩ của anh..
Tịnh Thiên nở nụ cười chua chát , nói với Trình Viện..
\-" Có thể cho Tôi một ly được không ...?"
Trình Viện nhếch môi ,rót một ly rượu đỏ đưa qua cho Tịnh Thiên.. Mặc kệ ánh mắt sắc bén của Hướng Hoa Lạc..
Tự nhiên Tịnh Thiên rơi vào lạc lõng , giây phút này muốn ê chề bao nhiêu cô điều góp đủ..cầm lấy ly rượu cô đứng lên..
Nhìn Hướng Hoa Lạc ,nở nụ cười đẹp nhất..
\-" Em quên mất danh từ này .Hôm nay nhờ anh nhắc nhở.Thôi em đến chào mọi người một tiếng.Kính mọi người một ly nhé..."
Nói rồi cô cạn sạch ly rượu đỏ ,vị đắng chát ,làm nước mắt Tịnh Thiên muốn rơi..
Hít thở sâu ,Tịnh Thiên vén lấy làn tóc hơi rối..
\-" Chào mọi người nhé ,làm mất vui rồi.."
Nói rồi cũng không đợi thêm giây nào ,lúc vào kiêu kì thế nào thì bước cũng diễm lệ thế ấy..
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]