Anh thấy cô khóc , lòng lại đau..
Tịnh Thiên mặc kệ anh ,quay người xem cửa kính là nơi trút giận..
Hai bàn tay đưa lên đập rầm rầm vào kính..
\-" Mở cửa..mở cửa..Có nghe tôi nói không ,mở cửa.."
Anh nghĩ rằng tay cô chắc chắn đỏ lên mất thôi..
Không cầm lòng được anh kéo cô vào lòng ..
Cho cô không tự làm đau mình..
Anh nghiêm mặt muốn cô ngừng ngay việc hại lấy thân thể của mình .Anh tức giận hỏi..
\-" Em có thôi hay không ..?"
Tịnh Thiên đẩy vai anh ,khuôn mặt đỏ lựng hét vào mặt anh ..
\-" Tôi không Thôi đấy.Anh thả tôi ra , anh không cần Tôi thì những người đàn ông khác cần Tôi.Tôi không cần bên một người không hề tin tưởng Tôi.Anh hiểu không..?"
Huớng Hoa Lạc cũng mướt mồ hôi với con sâu rượu này..
Cô vừa nháo vừa khóc..
Anh đành hạ giọng..
\-" Anh nói không cần em khi nào ?"
Tịnh Thiên đánh lên vai anh bốp bốp .
\-" Anh là tên lừa gạt , anh nói với họ Tôi chỉ là một người quen không hơn không kém..Anh muốn Tôi đau lòng ,anh thành công rồi.Anh không ngó ngàng đến Tôi ,Tôi có thể ở nhà chờ anh nguôi giận để giải thích cho anh hiểu, rằng Tôi không có lừa gạt anh ,Tôi thật lòng yêu anh .
Hức..Tại sao..? Tại sao ? anh không tin Tôi..Nhưng Tôi không thể chấp nhận được anh để người phụ nữ khác nghe máy của anh trả lời Tôi..Anh còn nói Tôi chỉ là một người quen không hơn không kém..
Anh bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tinh-phi-yen/2153869/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.