Chương trước
Chương sau
Bóng đen từ trên trời rơi xuống, sau lưng đột nhiên xuất hiện một cự đại dù để nhảy. Hắc ảnh nhanh chóng đáp đất an toàn!
Nói thì chậm, mà diễn ra thì nhanh......
Hắc ảnh đột nhiên từ không trung rớt xuống đánh ngã Hạ Uyển tại trên cỏ, sau đó dù nhảy to lớn đều bao trùm lên cả hai người. Nhìn qua nơi đó chỉ thấy dù nhảy to lớn lẳng lặng nằm, không thấy được hai người bên dưới.
“Đau chết! Chuyện gì thế này?”
Hạ Uyển bị đâm cho đầu óc có chút choáng váng, cảm thấy bản thân bị thứ gì đụng vào môi.
Loại này giống như......
Hạ Uyển nháy mắt bừng tỉnh, thấy được một nam nhân xa lạ.
Kia là cái gì a? Hắn đến cùng là loại người nào? Thế nhưng sẽ từ trên trời giáng xuống??
Kiếp trước Hạ Uyển căn bản chưa thấy qua người này, hơn nữa diện mạo người này phi thường dễ khiến người khác chú ý!
Nếu cô đã gặp qua, nhất định sẽ nhớ rõ.
Hoặc là nói hắn vẫn giấu ở chỗ tối?
Kia liền thú vị!
Hạ Uyển bất động thanh sắc đánh giá hắn.
Khuôn mặt tái nhợt lãnh tuấn, lộ ra góc cạnh rõ ràng.Có một đôi mắt màu hoàng kim giống như Thái Dương, trí mạng mị hoặc, để người không cẩn thận liền sẽ luân hãm vào đi, chiếc mũi cao thẳng, không điểm nào không hiện ra cao quý cùng ưu nhã.
Mà ánh mắt thần bí ưu nhã ấy, nơi đáy mắt lại lộ ra một cỗ khí tức để người khó có thể đoán! Gương mặt lạnh lùng giống như Satan hàng lâm nhân gian!
Mái tóc đen nhánh, sợi tóc trên trán theo gió nhẹ nhẹ nhàng gợi lên, mặc một kiện hắc sắc áo khoác tràn ngập khí tức thần bí, bên trong mặc thuần trắng áo, cùng với hắc sắc hưu nhàn quần bò có vẻ có chút biếng nhác, phản nghịch.
Tai trái đính khuyên tai có một viên hắc diệu thạch cùng trước ngực thập tự giá dùng hắc diệu thạch điêu mài, một bên khảm nạm ngân lẫn nhau chiếu rọi, dáng người cao ráo tuấn lãng càng thêm biểu hiện ra khí tức quý tộc trềngwơi hắn phảng phất từ lúc sinh ra đã có......
Trong nháy mắt......
Ba!
Hạ Uyển phản thủ liền cho nam tử một bàn tay. Cười lạnh nói,“Tiện nghi dễ chiếm sao?”
Nam tử sờ một bên má có đôi chút hồng, trong mắt phát ra u quang chợt lóe rất nhanh lại biến mất.
“Ngươi dám đánh ta?” nữ nhân này......
“Còn cần hỏi? Không rõ ràng sao!”
Ba!
Hạ Uyển lại đánh nam tử một bàn tay, thổi thổi đôi bàn tay có chút đau.
“U! Hai bên cân xứng!”
Nam tử lạnh lùng bắt cánh tay Hạ Uyển,“Nữ nhân, tại sao cô lại xuất hiện ở đây?”
“Vì cái gì sao? Muốn tới thì tới thôi.” Hạ Uyển cười nói,“Nhìn vẻ mặt của anh giống như muốn đánh tôi đi!”
Nam tử nắm Hạ Uyển cánh tay càng chặt thêm.
“Cô cho rằng tôi không dám?”
“Này liền không chuẩn, tôi xem ánh mắt anh, liền cảm thấy khó chịu!”
“Nga?” Nam tử nhướn mày.
Hắn hiện tại dùng lực đạo nắm cô đủ để khiến cô hướng bản thân cầu xin tha thứ.
Nhưng cô lại giống bình thường không có việc gì, cùng chính mình đôi co.
Nam tử vì thử xem nhẫn nại của cô đến đâu, lại tăng thêm cường độ.
Hạ Uyển cười tủm tỉm nói,“Anh quả nhiên là nam nhân lãnh khốc.”
Cô cảm giác được, cánh tay đã đau đến sắp nứt ra.
Bất quá không đáng kể?
So với cảm giác đau đớn khi rơi vào địa ngục trước khi chết ở kiếp trước, này quả thực bé nhỏ không đáng để nói.
Một trận gió lạnh thổi qua, như tấu lên khúc nhạc tuyệt đẹp cho mê cung hoa dã sắc vi.
“Thật là nữ nhân cổ quái.”
Rõ ràng đau đến ánh mắt đều có chút không mở ra được, lại còn là như thế quật cường!
“Như nhau thôi!”
Người này cũng rất thân sĩ, người bình thường gặp được loại tình huống này sớm phản kích, đánh trả lại, mà hắn lại cố nén gắt gao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.