Edit: Chickenliverpate
Sở Hành nói với Lý Du Anh đôi ba câu, vừa chuyển tầm mắt đã nhìn thấy Anh Túc đứng cách đó không xa.
Cô nhìn anh với tất cả đề phòng, rồi gằn từng chữ: "Anh làm gì ở đây?"
Sở Hành lạnh nhạt nói: "Em dùng giọng điệu này nói chuyện với tôi?"
Anh Túc nói: "Tiên sinh đã đập nát chân người ta, còn muốn người ta nói chuyện như thế nào?"
Sở Hành nhìn cô, nhưng cô chỉ tập trung nhìn chằm chằm vào túi áo của hai người vệ sĩ, không hề chớp mắt. Dáng vẻ đó giống như chỉ cần có một chút động tĩnh, là cô sẽ lập tức nhào lên tấn công, cùng chết với tất cả mọi người ở đây bao gồm cả Sở Hành.
Lý Du Anh đột nhiên bật cười khe khẽ, rồi nói: "Thiếu gia Sở chỉ tình cờ đi ngang qua đây mà thôi, vừa rồi đang nói chuyện của em khi còn bé."
Anh Túc vẫn không thu lại ánh nhìn chằm chằm vào túi áo của vệ sĩ, cô chậm rãi bước đến bên cạnh Lý Du Anh, đưa cho anh một chai nước, rồi khẽ nói: "Có cái gì đáng nói. Toàn làm những chuyện ngu xuẩn mà thôi."
Lý Du Anh nhận lấy, rồi cười với cô: "Vậy thì không nói nữa. Ngồi ở đây có hơi lạnh, chúng ta trở về nhé?"
Anh Túc gật đầu, vừa đỡ Lý Du Anh đứng dậy, vừa cẩn thận quan sát bảo vệ anh. Những động tác mà cô đã làm mấy ngày nay, hiện tại không cần dùng đến bất cứ ngôn ngữ nào, cũng hết sức ăn ý và thuần thục. Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-sat/2463487/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.