Giữa trưa ngày thứ ba, Anh Túc đang định ra ngoài thu dọn hành lý cần thiết, thì Lộ Minh gọi cho nàng, nói Thương Thiếu gia của thành phố B đến thăm thành phố C, thiếu gia đã chỉ đích danh cô cùng đi theo tiếp khách.
Theo lý mà nói, những chuyện như vậy vốn không tới phiên Anh Túc ra mặt, đương nhiên tất cả công việc đã có Ly Chi ôm đồm hết, từ trên xuống dưới đều được chuẩn bị rất ổn thỏa. Sau khi Anh Túc nghe Lộ Minh chuyển lời xong, nhìn hộ chiếu đang cầm trên tay, khẽ cau mày, hỏi: “Ly Chi đâu?”
“Ly Chi nói cơ thể cô ấy khó chịu, hai ngày nay cũng không thấy đâu.” Lộ Minh thuận miệng trả lời, rồi hối thúc nói: “Thiếu gia bảo phải qua đó trước 3h, bây giờ cũng chỉ còn nửa tiếng, cô đang ở đó có phải không? Bây giờ tôi sẽ gọi người tới đón cô.”
Khi Lộ Minh và tài xế đến dưới lầu, thật lâu cũng không thấy Anh Túc đi xuống. Mấy phút sau, cuối cùng Lộ Minh cũng chờ không nổi, lập tức đi lên lầu gõ cửa, một lát sau cửa mới từ từ mở ra, Anh Túc đứng ngay ngưỡng cửa mang vẻ mặt vô cảm, vẫn bộ quần áo đơn giản mặc ở nhà.
Trong lòng Lộ Minh câm lặng, nhưng lại phải cố gắng nặn ra vẻ mặt nhẫn nại vô cùng tinh tế: “Sao lại như vậy? Sao không thay quần áo?”
Anh Túc chậm rãi mở miệng: “Tâm trạng không tốt. Không muốn đi.”
“......” Lộ Minh nhìn cô, nói. “Đổi lý do được không?”
“Vậy thì là trặc chân.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-sat/2463479/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.