Cô vô ý thức nói ra suy nghĩ của mình trong chiều hôm nay, sau khi Sở Hành nghe xong, vòng tay qua trước ngực của cô, chợt không nặng không nhẹbóp một cái.
Anh Túc kêu rên một tiếng, nghe được Sở Hành khôngnhanh không chậm mở miệng, giọng nói bình thường: “Mới có vài ngày,trong đầu đã nghĩ làm thế nào để giành lấy lợi ích cho nhà họ Tưởng rồihả?”
Ý thức của Anh Túc chậm đi mấy giây mới ý thức được ý tứtrong câu nói này của anh, đáy lòng cảm thấy hoảng hốt, lập tức tỉnh táo lại.
Cả người Anh Túc lạnh lẽo, muốn nghĩ cách để giải thích,nhưng Sở Hành đã không cho cô thêm cơ hội. Áo choàng tắm rất nhanh đã bị lột ra, đưa đến bên miệng cô, chỉ nghe được anh lại mở miệng: “Cắn.”
Anh Túc không chịu, quay mặt qua, gió lớn thổi tới từ của sổ lớn đang mở,làm cho cô run lên. Vậy mà rất nhanh cô đã không rảnh để bận tâm nhữngviệc bên ngoài như vậy nữa, Sở Hành đè ép cô, ngay sau đó liền đi vào từ phía sau.
Cái tư thế này khiến Anh Túc không nhịn được cắn chặtrăng ‘hừ’ một tiếng. Nhưng cú va chạm tiếp theo, tiếng rên đã không thểtự chủ được tràn ra từ trong mũi, đứt quãng liên miên. Sở Hành bắt đầutiến hành thì không nói lời nào, sau một lúc lại vào sâu hơn khiến AnhTúc “A” to một tiếng, cả người run rẩy, ngay lúc này liền cảm thấy SởHành đang cắn vành tai của cô, nhỏ giọng nói cho cô biết: “Cửa sổ cònchưa có đóng, em rên lớn như vậy, người khác nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-sat/2463448/chuong-19-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.