Sở Hành “Ừ” một tiếng, nói: “Hãy nói tôi ăn rồi. Nói cô ấy về đi.”
Nữ giúp việc đáp “vâng” rồi đi ra ngoài. Sở Hành loay hoay lấy một cái thìa nhỏ màu trắng, vừa quay đầu thì nhìn thấy vẻ lạnh lùng trên mặt của Anh Túc vẫn chưa hoàn toàn tan đi.
Sở Hành thả cái thìa trong tay vào trong ly cà phê, một tiếng “Đinh” nhẹ nhàng vang lên, Anh Túc đã khôi phục lại bộ dạng giống như không có chuyện gì xảy ra. Sở Hành liếc mắt nhìn, cười mà như không cười: “Trong đầu em đang nghĩ đến cái gì không đứng đắn hả?”
Đôi mắt của Anh Túc trong suốt như nước, gương mặt vô tội: “Anh nhìn lầm rồi, em không nghĩ cái gì hết.”
“Trước đây A Lương đối xử với em như vậy, em cảm thấy rất uất ức hả?”
“Không có.”
Sở Hành cười một tiếng, hiển nhiên một chữ cũng không tin tưởng: “Thật sự không nghĩ tới chuyện phải giết chết A Lương giống như trước kia giết chết Ly Chi sao?”
Gương mặt của Anh Túc thay đổi, nghiêm nghị nói: “Anh Túc tuyệt đối không dám nghĩ như vậy.”
Cô nói hết sức đường hoàng, thái độ của Sở Hành vẫn là từ chối cho ý kiến, rõ ràng cũng không mong đợi gì vào lời cam kết của cô. Anh từ từ khuấy ly cà phê đã lạnh ngắt, sau một lúc lâu mới mở miệng, giọng nói bình thản, nhưng ẩn chứa uy nghiêm: “Đừng để cho anh nhìn thấy em lại có ý định hành động lộn xộn lần nữa.”
Anh Túc đáp một tiếng, thái độ hết sức khéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-sat/2463440/chuong-18-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.